Thất tình lục dục,là bảy thứ tình cảm được biểu lộ ra bên ngoài và sáu việc ham muốn của một con người,đó là nói theo căn bản còn sâu xa hơn nữa có vô số vấn đề trong tình cảm.Thất tình lục dục ví như những cục nam châm khi gặp sắt,cũng vậy tâm luyến ái lúc nào cũng muốn hút con người ta vào vòng lẩn quẩn dính mắc của sự yêu thương và ghét bỏ.Thất tình là bảy thứ tình cảm mà mỗi chúng ta đều có như.Vui mừng,giận dữ,buồn bã,vui vẻ,yêu thương,ghét bỏ và ham muốn.Bảy trạng thái hỗn hợp này luôn luôn chi phối đời sống của chúng ta,hễ khi nào tâm ý ta dính mắc vào một thứ gì,thì nó sẽ bộc lộ ra nơi nét mặt hay cử chỉ, lời nói và hành động.Như khi chúng ta hân hoan vui vẻ,sẽ thể hiện ra bộ mặt xinh đẹp dễ thương,khi chúng ta buồn bã hay bất an lo lắng một điều gì thì mặt mày ta héo hon,ủ dột,khó coi.Còn khi chúng ta giận ai thì mặt mày tái mét,hoặc đỏ bừng lên tay chân run rẫy dẫn đến mất tự chủ nên nói năng và hành động làm tổn hại người khác.Khi chúng ta yêu thương ai quá mãnh liệt làm cho mình cảm thấy rạo rực,bồn chồn trong lòng.Khi ghét ai ta thể hiện nét mặt cau có hay tinh vi hơn là bên ngoài thể hiện bình thường nhưng trong lòng trào dâng cảm xúc khó chịu,bực bội.Khi quá ham muốn một điều gì ta bất chấp mọi hậu quả xảy ra để đạt được mục đích của mình.Đó là sơ nét về tâm lý tình cảm của một con người,nếu đi sâu vào từng chi tiết cụ thể chúng ta cần phải có thời gian chiêm nghiệm và suy xét thêm nhiều hơn,mới thấu rõ tường tận cảm xúc buồn thương,giận ghét
Lục dục là 6 điều ham muốn qua sự tiếp xúc giữa mình và người khác khi đối duyên xúc cảnh,đã trở thành thói quen khó sửa đổi nhiều đời của một con người.Thấy các đồ vật hình sắc xanh,vàng,đỏ,trắng và hình sắc nam nữ rồi sinh luyến ái tham đắm vào đó.Thấy hình dung đoan chánh,tướng mạo tốt đẹp mà sanh lòng tham đắm.Thấy tướng đi,đứng,nằm ngồi,nói cười mà sanh lòng ái nhiễm.Nghe tiếng nói trau chuốt êm ái thích ý vừa lòng,giọng ca lảnh lót,tiếng nói dịu dàng mà sanh lòng yêu thích luyến ái.Thấy da thịt của nam nữ mịn màng,trơn láng mà sanh lòng thương mến,yêu thích rồi chấp giữ vào đó.Thấy hình nam nữ dễ thương mà sanh lòng đắm trước dính mắc vào đó mà phát sinh thèm khát muốn chiếm đoạt.Nếu chúng ta không chấp vào hình ảnh mọi sự vật là thật có thì con người sẽ không còn quan trọng đến nhà cửa sang trọng,các loại xe đẳng cấp,quần áo đẹp đẽ, se sua chưng diện xa hoa,ăn uống quá mức và vui chơi trác táng mà chúng ta chỉ cần sống đơn giản đạm bạc,nhu cầu vừa đủ nhờ vậy thân tâm trong sáng nhẹ nhàng và ung dung tự tại trong mọi hoàn cảnh.Nếu chúng ta không dính mắc vào âm thanh,lời nói,văn tự vì nó là vọng duyên hư dối không thật có,thì con người sẽ an nhiên tự tại trước những lời khen chê và xem những âm thanh lớn nhỏ vừa lòng hay không vừa lòng như gió thoảng qua tai.Thất tình lục dục là những thứ tình cảm nó giống như những cục nam châm khi gặp sắt,con người ta cũng vậy nam nữ gặp nhau đam mê say đắm sắc dục mà không có ngày thoát ra.Những mong muốn tìm cầu được thỏa mãn nhà Phật gọi là vị ngọt, thích một thứ âm thanh êm dịu nhẹ nhàng,thấy một hình ảnh đẹp ta đam mê dính mắc vào đó để được thỏa mãn,sự thỏa mãn đó chính là vị ngọt của dục lạc,là cái đã đáp ứng được cho lòng ham muốn,làm cho ta cảm thấy đam mê ngất ngây trong hạnh phúc rồi chìm đắm trong đó
Ai có lập gia đình rồi mới biết chính xác hôn nhân trong tình yêu lứa đôi,không phải đơn giản như ta nghĩ trai gái lớn lên là phải có vợ,có chồng.Nhiều người nghĩ rằng có vợ có chồng là để lo tương lai và sự nghiệp cho ta sau này.Bởi vì ta có vay nợ nhau nên mới sinh ra và gặp nhau để trả nợ hoặc do tình cảm luyến ái trong buộc ràng nên chúng ta phải sống với nhau,tạm gọi là nghĩa vụ vay trả.Thực tế,trong tình cảm cuộc đời nó không phẳng lặng như mặt nước hồ thu mà lúc nào cũng có sóng gió,bão tố,như là những chướng duyên,nghịch cảnh để ta phải tìm cách giải quyết cho hài hòa.Đôi khi nhìn bên ngoài nhiều người thấy gia đình đó sống thật hạnh phúc quá trời,nhưng đi sâu vào bên trong ta mới thấy họ sống chỉ có hình thức bên ngoài để che mắt thiên hạ vì sĩ diện,vì gia đình người thân và con cái.Có những chuyện tình rất đẹp,rất nên thơ,rất đáng nhớ và đáng được người đời ca tụng.Có những bài tình ca bất hủ ca ngợi về tình yêu,có những bức tranh tuyệt đỉnh nói về sự hấp dẫn và sự quyến rũ của tình yêu.Nói tóm lại,giá trị tình yêu từ xưa nay được sách sử viết nhiều,nói nhiều,nhắc nhiều,kể nhiều mà cũng không bao giờ làm cho giá trị của tình yêu bị phai nhạt và mờ ảo.Trong cuộc sống hôn nhân gia đình,dù mỏi mệt,dù trăm công ngàn việc phải lo dù vui ít khổ nhiều mà ít ai chối bỏ được tình yêu nam nữ.Khi chúng ta lớn lên bổng nhiên có điều gì đó thúc đẩy đôi trai gái tìm hiểu nhau,rồi thương nhau,thích nhau và dẫn đến yêu nhau rồi lập gia đình.Trong hôn nhân có nhiều sự ràng buộc và hệ luỵ là khổ đau bởi trong tình yêu có tình dục,có trách nhiệm,có bổn phận,có cảm thông và tha thứ,mới duy trì được hạnh phúc hôn nhân lâu dài
Trong tình yêu chúng ta phải có ý thức, trách nhiệm ngoài việc quan hệ tình dục với nhau,chúng ta còn phải có tình chồng nghĩa vợ tình là tình ân ái,nghĩa là nghĩa vợ chồng,và phải biết cách nuôi dạy con cái cho đàng hoàng.Cho nên nói tình chỉ đẹp khi còn dang dỡ,đời mất vui khi đã vẹn câu thề.Người Phật tử chân chính hãy nên sống thuỷ chung,thành thật,hy sinh,trách nhiệm và biết tôn trọng,biết nhường nhịn,biết chia sẻ,biết tha thứ,biết chia ngọt xẻ bùi thì ta sẽ đón nhận được hạnh phúc tràn đầy qua cuộc sống.Ai cũng biết,hạnh phúc của bố mẹ là hạnh phúc của con cái,nếu cha mẹ chia ly thì con cái cũng bị ảnh hưởng và đau khổ.Do mất mát tình cha mẹ,không người nương tựa,con cái sẽ xao lãng việc học hành của mình mà có thể tụ tập theo bạn bè xấu,để rồi dính mắc vào vòng tội lỗi.Giữa vợ chồng và con cái còn có sợi dây luyến ái,quan hệ mật thiết với nhau bởi tình cảm nợ nần nhiều đời vay trả.Chúng ta muốn bảo vệ được hạnh phúc gia đình,vợ chồng phải biết thông cảm,tin tưởng,chung thủy,thường xuyên trao đổi tâm tình,phấn khích cho nhau,cùng đồng tâm hiệp lực nuôi dạy con cái và có sự chịu đựng hy sinh.Nhưng thực tế trong cuộc sống có thân là có khổ,chúng ta hay thèm muốn được như chim trời,cá nước để được tự do.Thật ra, được làm người quả là một điều diễm phúc rất lớn lao vì có suy nghĩ,hiểu biết nếu chúng ta tin sâu nhân quả giữ thuỷ chung và thành thật với nhau,biết cảm thông và tha thứ thì thế gian này sẽ là thiên đường của hạnh phúc.Cho nên,sống ở đời ta phải biết vị tha,bao dung và độ lượng,yêu thương nhau bằng trái tim hiểu biết và bằng tình người trong cuộc sống.Đến lúc đó,hôn nhân không còn là nỗi sợ hãi dày vò tâm trí ta mà còn có thể làm đẹp thêm trong tình yêu lứa đôi,làm đẹp thêm cho cuộc đời,bằng sự hiểu biết chân chính và nhận thức sáng suốt nhờ tin sâu nhân quả và sống theo lời Phật dạy.Trong mối tương quan cuộc sống tình cảm thiêng liêng cao quý nhất đó là tình cha mẹ,là sự kết tinh kỳ diệu bởi tình yêu thương vô bờ bến,là ơn sâu nghĩa nặng không gì có thể sánh bằng.Ai đã đem đến cho ta sự sống,ai đã mang nặng đẻ đau nuôi ta khôn lớn,khi mở mắt chào đời ta đã được bầu sữa ngọt ngào từ người mẹ làm cho ấm lòng
Nhịp cầu kết nối tình thương là gia đình,giữa cha mẹ và con cái,tạo nên sợi dây quyến thuộc từ đó bắt đầu hình thành xã hội của sự trả vay theo nguyên lý nhân quả.Do luyến ái hạnh phúc của sự êm dịu ngọt ngào trong tình yêu nam nữ mà ta có nên hình hài này.Trong tình yêu nam nữ có một lực hút từ trong sâu thẳm vô cùng mãnh liệt,luôn thôi thúc chúng ta yêu thích và kết tình chồng vợ,nó có thể làm cho con người ta sống tốt hơn nhờ tinh yêu thương chân thật,ngược lại nó sẽ làm cho ta đau khổ vì không có sự thông cảm và tha thứ cho nhau.Do đâu mà hai người khác phái yêu thích nhau.Trong khi đó trời đất bao la kẻ Nam người Bắc,hẹn hò rồi gặp nhau mà trao cho nhau để được gì.Từ chổ ràng buộc của nghiệp duyên quá khứ đã ăn sâu vào tàng thức, cho nên khi mới gặp nhau là ta đã thích nhau rồi, từ đó dẫn đến yêu thương hò hẹn mà phát sinh ra sự luyến ái nhớ nhung khi không được gặp mặt.
Ái dục làm cho con người ta đam mê say đắm chạy theo hoài mà không biết thỏa mãn.Từ chỗ ta si mê chấp ngã nên dẫn đến ham muốn này đến ham muốn khác,do đó chúng ta không bao giờ biết dừng lại ở cái gọi là tạm đầy đủ.Vì sự khao khát mong muốn vừa mới đạt được,chúng ta cảm thấy hạnh phúc nên muốn gìn giữ mãi,chính sự nắm giữ này tạo ra tham ái ngày càng nhiều hơn nữa.Đức Phật cũng thừa nhận rằng ái dục là một sự thật cũng đem đến hạnh phúc,đem đến sự khả ái,khả lạc,sự thỏa mãn cho con người nghĩa là ngài cũng thừa nhận niềm vui của dục lạc,nó có vị ngọt,làm cho con người bị say mê và tham đắm vào chúng.Nói cho đầy đủ hơn chúng ta vẫn thấy rằng sắc đẹp,tiếng hay,mùi thơm,vị ngon,sự xúc chạm êm dịu luôn có vị ngọt làm say đắm lòng người.Muốn đạt được hạnh phúc,thỏa mãn dục lạc,con người phải ra sức tìm cầu,phải tạo dựng để gặt hái kết quả.Con người cần có nhà cao cửa rộng,tiền tài danh vọng,ăn ngon,mặc đẹp và mọi nhu cầu cần thiết để đáp ứng sự tham muốn của chính mình.Chính vì vậy chúng ta phải cố gắng làm lụng vất vã,lao tâm nhọc sức chịu đủ mọi sự nhọc nhằn đến với bản thân như ốm đau bệnh tật,bởi mưa nắng,gió sương và vô số trạng thái khổ đau khác mà con người phải gánh chịu để đạt được mục đích.Chúng ta luôn mong cầu tìm kiếm nhằm thỏa mãn cái tôi và của tôi mà người đời gọi là giá trị cuộc sống.Nhưng cuộc sống thì luôn thay đổi và biến chuyển theo thời gian.Cái giá trị cuộc sống của ngày hôm qua,đã được thay thế bằng một cái khác,có giá trị hơn.Con người sẽ khổ đau khi tài sản,hạnh phúc tan rã,cuộc sống gặp trắc trở rủi ro.Họ sẽ buồn khóc,than trời,trách đất và thái độ tiêu cực đó chỉ mang lại cho bản thân họ thêm khổ đau vướng mắc về lâu dài
Món nợ lớn nhất của đời người là tình cảm,tình yêu nam nữ là loại tình cảm mãnh liệt nhất hơn các loại tình cảm khác,bởi vì nó tạo ra cảm giác đê mê thích thú khi hai người cùng hướng tâm vào một điểm.Nó có thể lướt qua tình cha mẹ mà phần đông con người đều như thế,bởi nghiệp duyên luyến ái nhiều đời đã hằn sâu vào ký ức chúng ta.Tình cảm nam nữ luôn có sự thôi thúc âm thầm bởi tình dục,đầu tiên là mến,thích,thương rồi kế đến là yêu nhau.Tình yêu này là một đề tài muôn thuở luôn được đặt lên hàng đầu trong công cuộc phát triển và gìn giữ giống nòi nhân loại.Chính bản năng hưởng thụ cảm giác khoái lạc mà con người ta tìm đến nhau,khi được thì bám víu chấp trước dính mắc vào đó mà dẫn đến ghen tuông rồi thù địch lẫn nhau vì tâm ích kỷ phát sinh.Nếu trong tình yêu thương nam nữ chúng ta có chút lòng bao dung,độ lượng biết chịu đựng hy sinh cho nhau,tình yêu đó luôn được mọi người ca ngợi và tán dương.Tha thứ và biết cảm thông cho nhau để cùng xây dựng hạnh phúc gia đình,trong tình yêu thương chúng ta không quá chú trọng vào tình dục mà phải có sự sẻ chia,trách nhiệm bổn phận nuôi dạy con cái.Biết bao nhiêu chuyện vợ chồng gây gỗ,đánh đập nhau vì ngoại tình và dẫn đến ly dị làm cho con cái bơ vơ đau khổ.Chỉ có những người thật sự tin sâu nhân quả thì họ mới giữ trọn vẹn bằng tình yêu chân chính để sống đời hạnh phúc trong hôn nhân.Họ sẽ sống hết lòng với nhau đến long răng tóc bạc,biết cách nuôi dạy con cái không để chúng rơi vào tình trạng ỷ lại,những đứa con hư hỏng phần nhiều do sự cưng chiều quá mức của mẹ cha.Chữ tình cảm ở đây dành cho tất cả mọi người cho nên nó có tốt xấu lẫn lộn,chính sự tình cảm này làm cho ta luyến ái dính mắc mà mãi bị chìm đắm trong biển khổ sông mê của dòng luân hồi vô tận.Ai sống nặng về tình cảm thì sẽ chịu nhiều đau khổ do cảm xúc thương ghét,buồn vui,họ dễ phiền muộn day dứt và rất nhạy cảm với những chuyện không đâu.Có nhiều gia đình vợ chồng sống bên nhau hay rày rà lục đục,họ nuối tiếc,họ chán nản,họ thất vọng ở gần bên nhau thì tranh cãi phiền giận tối ngày,khi xa nhau thì nhớ thương,mà gần nhau thì đau khổ bởi những chuyện linh tinh.Nhiều người vẫn biết đó là món nợ tình cảm do mình thích được ngọt ngào,êm dịu,thích được mơn trớn vuốt ve,thích được đáp ứng mọi nhu cầu cần thiết.Nhưng ở đời có nhiều cái trớ trêu theo tình tình phụ,phụ tình tình theo,người mình thương thì họ lại bạc bẽo,kẻ thương mình thì mình lại chối bỏ,rốt cuộc rồi vì nặng về tình cảm nên ta phải gánh chịu nhiều đau khổ.Cho nên,ai muốn vượt qua sự bi lụy của tình cảm thì phải cần có sự hiểu biết chân chính dùng lý trí để chuyển hóa si mê luyến ái bằng sự chánh niệm tỉnh giác,tin sâu nhân quả.Sống được như thế ta từng bước biết cách làm chủ bản thân để chuyển hóa nỗi khổ niềm đau,thành an vui hạnh phúc mà vượt qua cạm bẫy cuộc đời
Thời gian qua nhanh,tháng ngày hối hả,đời người ngắn ngủi,thoáng chốc đã già,cái chết sẽ đến,không biết về đâu.Chúng ta chẳng dám nói rằng mình hiểu hết mọi lẽ nhân sinh cuộc đời,nhưng có chút hiểu biết chân chính ta vẫn làm việc đóng góp,phục vụ mà vẫn sống thanh thản,thoải mái,an nhiên tự tại.Nếu ta để một ngày trôi qua lãng phí,thì ta làm mất đi một ngàn ngày khác.Tiền bạc là của con,địa vị là tạm thời,vẻ vang là quá khứ,sức khỏe là quý giá,tâm linh là hơn hết làm người nhớ khắc ghi.Tiền không phải là tất cả,là trên hết,nhưng không phải không có giá trị trong cuộc sống.Chúng ta đừng nên quá coi trọng đồng tiền,càng không so đo,tính toán mà trở thành ích kỷ,đồng tiền là vật vô tri do ta tạo ra nó không phải là chánh báo.Nếu có người cần giúp đỡ,sẻ chia ta nên rộng lượng mở chút tấm lòng,tuỳ theo khả năng.Người khôn ngoan biết kiếm tiền bằng mồ hôi,khối óc của chính mình và biết cách xài tiền đúng với giá trị của nó.Chúng ta làm chủ đồng tiền,vì đồng tiền do mình tạo ra nó là vật vô tri,cho nên ta đừng làm tôi tớ cho nó.Hạnh phúc hay khổ đau đều do mình tạo ra.Cần ăn thì ăn,cần mặc thì mặc,cần chơi thì chơi,chúng ta luôn nâng cao chất lượng cuộc sống,hưởng thụ hạnh phúc do biết cách buông xả ý niệm xấu ác mà hay giúp người cứu vật.Thực ra sự sung sướng và hạnh phúc trong cuộc đời tùy thuộc vào sự biết cách thưởng thức nó ra sao.Người hiểu đời rất quý trọng và biết thưởng thức những gì mình đã có,và không ngừng gia tăng để phát triển thêm ý nghĩa của nó,làm cho cuộc sống an ổn vui tươi lành mạnh hơn,và giàu lòng nhân ái hơn.Chúng ta cần có tấm lòng rộng mở,quý trọng yêu thương gìn giữ cuộc sống và biết cách thưởng thức cuộc sống,khi nhìn lên chẳng bằng ai,ngó xuống thấy mình còn quá nhiều diễm phúc,biết đủ và bằng lòng với hiện tại thì hạnh phúc tràn đầy
Sống tốt với mọi người,biết chia sẻ và giúp đỡ khi cần thiết,đó cũng là niềm vui.Con người sống giàu nghèo hay sang hèn do do phước duyên tu tạo nhiều đời,hiện tại ta chỉ biết tận tâm,tận lực vì công việc là coi như đã có chút phần cống hiến,như vậy ta có thể yên lòng mà cố gắng làm việc nghĩa nhiều hơn.Quá nửa đời người dành khá nhiều cho sự nghiệp,cho gia đình người thân,cho con cái,bây giờ thời gian còn lại chẳng bao nhiêu cho nên chúng ta quay lại chính mình mà sống ngay trong giờ phút hiện tại.Chúng ta đừng để bản thân mình cứ suốt ngày miệt mài theo đuổi mục tiêu này,đam mê nọ mà hãy dành cho ta thời gian để quay lại chính mình.Đôi khi chúng ta cũng phải tự khen ngợi,động viên an ủi chính mình đễ vượt qua những khó khăn.Có được như thế chúng ta mới vững tin hơn để tiếp tục cuộc hành trình mà mình đã đi và đang đi.Dù cuộc sống có bộn bề công việc,biết bao lo toan nhưng ta vẫn dành cho mình những giây phút quay trở về thực tại với bản thân mình,ta sẽ thấy cuộc sống đáng trân trọng và có ý nghĩa làm sao đâu.Nhờ vậy ta sẽ biết cách sống tốt hơn để làm hành trang cho cuộc hành trình làm mới lại chính mình.Sống là phải hoạt động,làm việc để tập thói quen đóng góp chia sẻ,nhưng đừng quá mức.Ăn uống quá đạm bạc thì không đủ sức khoẻ để phục vụ tha nhân,quá nhiều thịt cá thì giảm đi rất nhiều lòng từ bi.Quá nhàn rỗi thì dễ sinh buồn chán,quá ồn ào thì cảm thấy mệt mỏi,khó chịu.Nói chung tất cả mọi thứ đều có chừng mực là tốt.Người thiếu hiểu biết thì đưa vào cơ thể các tạp chất độc hại như hút thuốc,uống rượu say sưa,tham ăn tham uống,vui chơi trác táng quá đáng.Người ngu dốt và nghèo thiếu chờ bệnh hoạn ốm đau mới đi khám chữa bệnh.Người khôn biết phòng bệnh,biết điều hoà trong ăn ăn uống ngủ nghĩ và làm việc.Ai cũng biết hạnh phúc được xây dựng trên nền tảng sự bình an và tự tại trong mọi hoàn cảnh của cuộc đời.Đây là ước mơ cao cả nhất mà con người chúng ta ai cũng mong mỏi để đạt được như ý muốn.Theo vòng quay của cuộc sống với bộn bề công việc khiến cho con người càng trở nên hối hả và gấp gáp hơn vì phải ăn uống làm việc trong vội vả.Con người cứ mãi lo toan với miếng cơm manh áo để sinh tồn mà quên đi làm cách nào để được bình yên hạnh phúc.Chính vì vậy,có nhiều người của cải vật chất đầy đủ,đạt được những gì mình mong muốn nhưng vẫn không cảm nhận được sự bình yên an vui của nội tâm.Bởi họ luôn gặp những căng thẳng,và phải đấu tranh để gìn giữ những gì mình đang có
Chất lượng cuộc sống của người già cao hay thấp chủ yếu tùy thuộc vào cách tư duy,tư duy hướng lợi là bất cứ việc gì đều xét theo yếu tố có lợi,dùng tư duy hướng lợi để thiết kế cuộc sống tuổi già sẽ làm cho tuổi già đầy sức sống và sự tự tin,cuộc sống có hương vị tư duy hướng hại là tư duy tiêu cực,sống qua ngày với tâm lý bi quan,sống như vậy sẽ chóng già chóng chết.Con người không thể sống biệt lập,tách rời xã hội mà che mắt bịch tai,nên chủ động tham gia các hoạt động công ích,hoàn thiện bản thân trong hoạt động xã hội,thể hiện giá trị của mình,đó là cuộc sống lành mạnh.Con người ta chịu đựng,hóa giải và xua tan nỗi đau đều chỉ có thể dựa vào chính mình.Thời gian là vị thầy thuốc giỏi nhất.Người sống độc thân sẽ không phải bị ràng buộc đời vào đời sống hôn nhân gia đình hạnh phúc lứa đôi.Chúng ta tự do với chính cuộc đời mình mà thoải mái làm việc đóng góp lợi ích xã hội.Chúng ta sẽ thảnh thơi tự do giao tiếp gặp gỡ nhiều người,nói cười vui tươi.Sống độc thân là một diễm phúc để chúng ta có cơ hội rèn luyện thân tâm khỏi vướng bận về mình và người.Để giữ cho trái tim của chúng ta khỏi phải vá víu vì những men say tình ái của đời sống lứa đôi.Cũng như dòng nước đổ xuống sẽ không bao giờ chảy ngược trở lại.Thời gian cứ âm thầm lặng lẽ trôi qua sẽ không bao giờ có thể quay lại,đó là sự thật nhưng ít ai quan tâm để ý.Học vấn,kiến thức,hiểu biết những điều ta học được từ sách vở không quan trọng bằng kinh nghiệm sống,sự trải nghiệm và những điều học hỏi được từ cuộc đời.Trải qua thất bại và học hỏi từ chính những thất bại đó làm cho chúng ta trở nên chững chạc hơn trong cuộc sống.Thời gian là một tài sản vô giá và quý trọng nhất trong cuộc đời,nên thời gian là vàng là bạc.Bởi thế khi còn thời gian thì chúng ta sẽ có thể làm được nhiều việc,mà đóng góp lợi ích cho nhân loại.Trong cuộc sống với bộn bề công việc cùng bao nỗi lo toan,chúng ta cảm thấy quá mệt mỏi và căng thẳng nên đi chùa lễ Phật để cầu khẩn van xin mong sự trợ giúp của Phật pháp để giải tỏa những bế tắc
Thực tế cho thấy khi chúng ta biết buông xả những lợi danh hay thù hận,thì tâm ta mới trong sáng để vượt qua những cám dỗ của phiền não tham,sân,si,mà cảm nhận được niềm vui.Có buông xả được thì lòng ta mới rộng mở,ai có làm điều gì xúc phạm ta cũng dễ dàng tha thứ,mà nếu có buồn giận chỉ trong thoáng chốc rồi cũng bỏ qua.Nhưng chúng ta phải biết buông xả không có nghĩa là buông bỏ,dẹp hết tất cả mọi công ăn việc làm để chỉ lo cho bản thân mình.Không có nghĩa là chối bỏ,trốn tránh trách nhiệm đối với gia đình người thân và xã hội.Là người Phật tử chân chính,chúng ta biết buông xả những thói quen có hại cho người,vật nhưng phải luôn có trách nhiệm trong cuộc sống.Để Bồ đề tâm chúng ta ngày càng thêm vững chắc,để ta có cơ hội trả ơn công lao sinh thành của cha mẹ,mà vẫn chu toàn mọi việc.Chúng ta làm việc sẽ tốt hơn,sống có ý thức và trách nhiệm hơn.Lẽ sống chính là hoài bão và sứ mệnh của cuộc đời,là giá trị nền tảng của chính mình.Và khi ta sống có ý thức trách nhiệm ta sẽ biết mình là ai,mình sống để làm gì,mình sẽ dùng 60 cuộc đời này để làm việc đóng góp và phục vụ tha nhân.Chúng ta hãy nên nhớ kỹ một điều không ai có thể sống thay giùm cho ta được,dù đó là cha mẹ hay những người thương yêu nhất của ta.Chỉ có ta mới có khả năng làm chủ bản thân quyết định cuộc đời mình,ta phải gánh chịu sự đau khổ hay an vui hạnh phúc.Thiên đường hay địa ngục hoàn toàn do ta,chứ không có ai ban phước giáng hoạ.Quá trình trưởng thành của một đời người gian nan biết bao,cứ mỗi lần vấp ngã,ta lại đứng lên và vững vàng hơn một chút.Sau này có thời gian nhìn lại mới thấy,ta đã học được cách bình thản đối diện với cuộc sống hiện thực,ta không còn ôm lấy những vết thương lòng sau khi vấp ngã nữa.Ai chẳng có những nỗi đau bất hạnh mà chính mình đã gây nên.Chúng ta cần một trái tim mạnh mẽ,một sự kiên nhẫn bền bỉ và dũng cảm để chấp nhận những xáo trộn của cuộc sống đang đi qua cuộc đời của ta.Niềm vui cũng từ chính mình mà có,nỗi buồn cũng từ trái tim mà ra,để rồi chúng ta mới biết trân trọng bản thân mình như thế nào,mà biết cách bảo vệ mình cho tốt,để từng bước vươn lên vượt qua cạm bẫy cuộc đời.Trong cuộc đời,có những lúc buồn đau giăng kín khiến cho chúng ta lạc lối,không tìm ra lối thoát mà để dòng thời gian đang dần trôi qua nhanh.Chúng ta vô tình đánh mất chính mình vì bị nhấn chìm trong biển khổ sông mê.Nên có nhiều người ước mơ thời gian được quay trở lại,để có cơ hội chuyển hoá những nỗi khổ niềm đau mà ta đã lầm lỡ vướng phải.Tại sao chúng ta cứ mãi luyến tiếc những gì đã qua mà không biết sống trong giờ phút hiện tại.Giữa bộn bề lo toan trong cuộc sống chúng ta khao khát tìm kiếm cái cảm giác bình yên của thân tâm.Đã quá nhiều áp lực,quá nhiều những nỗi đau thương mất mát và nó không còn giá trị thiết thực mà cuộc sống dành tặng cho chúng ta.Ngay cả đến thời gian để tận hưởng cuộc sống,để nhìn lại chính mình ta cũng chẳng thèm quan tâm để ý đến bao giờ.Chúng ta quá nghèo nàn nên không thể dành một chút thời gian cho những người thân yêu của mình.Chúng ta cứ mãi cầu xin sự bình an,hạnh phúc mà không chịu làm chủ bản thân bằng chính bàn tay và khối óc của mình.Có những lúc chúng ta gục ngã và tưởng chừng như không có gì cứu vãn nỗi,nhưng chúng ta vẫn phải bước tiếp dù bước đi của ta có chậm đi đôi chút. Đó là chúng ta có chút hiểu biết cuộc đờivô minh diệt vô minh tận
vô lão tử diệt vô lão tử tận vô khổ tập diệt,vô đắc
Lục dục là 6 điều ham muốn qua sự tiếp xúc giữa mình và người khác khi đối duyên xúc cảnh,đã trở thành thói quen khó sửa đổi nhiều đời của một con người.Thấy các đồ vật hình sắc xanh,vàng,đỏ,trắng và hình sắc nam nữ rồi sinh luyến ái tham đắm vào đó.Thấy hình dung đoan chánh,tướng mạo tốt đẹp mà sanh lòng tham đắm.Thấy tướng đi,đứng,nằm ngồi,nói cười mà sanh lòng ái nhiễm.Nghe tiếng nói trau chuốt êm ái thích ý vừa lòng,giọng ca lảnh lót,tiếng nói dịu dàng mà sanh lòng yêu thích luyến ái.Thấy da thịt của nam nữ mịn màng,trơn láng mà sanh lòng thương mến,yêu thích rồi chấp giữ vào đó.Thấy hình nam nữ dễ thương mà sanh lòng đắm trước dính mắc vào đó mà phát sinh thèm khát muốn chiếm đoạt.Nếu chúng ta không chấp vào hình ảnh mọi sự vật là thật có thì con người sẽ không còn quan trọng đến nhà cửa sang trọng,các loại xe đẳng cấp,quần áo đẹp đẽ, se sua chưng diện xa hoa,ăn uống quá mức và vui chơi trác táng mà chúng ta chỉ cần sống đơn giản đạm bạc,nhu cầu vừa đủ nhờ vậy thân tâm trong sáng nhẹ nhàng và ung dung tự tại trong mọi hoàn cảnh.Nếu chúng ta không dính mắc vào âm thanh,lời nói,văn tự vì nó là vọng duyên hư dối không thật có,thì con người sẽ an nhiên tự tại trước những lời khen chê và xem những âm thanh lớn nhỏ vừa lòng hay không vừa lòng như gió thoảng qua tai.Thất tình lục dục là những thứ tình cảm nó giống như những cục nam châm khi gặp sắt,con người ta cũng vậy nam nữ gặp nhau đam mê say đắm sắc dục mà không có ngày thoát ra.Những mong muốn tìm cầu được thỏa mãn nhà Phật gọi là vị ngọt, thích một thứ âm thanh êm dịu nhẹ nhàng,thấy một hình ảnh đẹp ta đam mê dính mắc vào đó để được thỏa mãn,sự thỏa mãn đó chính là vị ngọt của dục lạc,là cái đã đáp ứng được cho lòng ham muốn,làm cho ta cảm thấy đam mê ngất ngây trong hạnh phúc rồi chìm đắm trong đó
Ai có lập gia đình rồi mới biết chính xác hôn nhân trong tình yêu lứa đôi,không phải đơn giản như ta nghĩ trai gái lớn lên là phải có vợ,có chồng.Nhiều người nghĩ rằng có vợ có chồng là để lo tương lai và sự nghiệp cho ta sau này.Bởi vì ta có vay nợ nhau nên mới sinh ra và gặp nhau để trả nợ hoặc do tình cảm luyến ái trong buộc ràng nên chúng ta phải sống với nhau,tạm gọi là nghĩa vụ vay trả.Thực tế,trong tình cảm cuộc đời nó không phẳng lặng như mặt nước hồ thu mà lúc nào cũng có sóng gió,bão tố,như là những chướng duyên,nghịch cảnh để ta phải tìm cách giải quyết cho hài hòa.Đôi khi nhìn bên ngoài nhiều người thấy gia đình đó sống thật hạnh phúc quá trời,nhưng đi sâu vào bên trong ta mới thấy họ sống chỉ có hình thức bên ngoài để che mắt thiên hạ vì sĩ diện,vì gia đình người thân và con cái.Có những chuyện tình rất đẹp,rất nên thơ,rất đáng nhớ và đáng được người đời ca tụng.Có những bài tình ca bất hủ ca ngợi về tình yêu,có những bức tranh tuyệt đỉnh nói về sự hấp dẫn và sự quyến rũ của tình yêu.Nói tóm lại,giá trị tình yêu từ xưa nay được sách sử viết nhiều,nói nhiều,nhắc nhiều,kể nhiều mà cũng không bao giờ làm cho giá trị của tình yêu bị phai nhạt và mờ ảo.Trong cuộc sống hôn nhân gia đình,dù mỏi mệt,dù trăm công ngàn việc phải lo dù vui ít khổ nhiều mà ít ai chối bỏ được tình yêu nam nữ.Khi chúng ta lớn lên bổng nhiên có điều gì đó thúc đẩy đôi trai gái tìm hiểu nhau,rồi thương nhau,thích nhau và dẫn đến yêu nhau rồi lập gia đình.Trong hôn nhân có nhiều sự ràng buộc và hệ luỵ là khổ đau bởi trong tình yêu có tình dục,có trách nhiệm,có bổn phận,có cảm thông và tha thứ,mới duy trì được hạnh phúc hôn nhân lâu dài
Trong tình yêu chúng ta phải có ý thức, trách nhiệm ngoài việc quan hệ tình dục với nhau,chúng ta còn phải có tình chồng nghĩa vợ tình là tình ân ái,nghĩa là nghĩa vợ chồng,và phải biết cách nuôi dạy con cái cho đàng hoàng.Cho nên nói tình chỉ đẹp khi còn dang dỡ,đời mất vui khi đã vẹn câu thề.Người Phật tử chân chính hãy nên sống thuỷ chung,thành thật,hy sinh,trách nhiệm và biết tôn trọng,biết nhường nhịn,biết chia sẻ,biết tha thứ,biết chia ngọt xẻ bùi thì ta sẽ đón nhận được hạnh phúc tràn đầy qua cuộc sống.Ai cũng biết,hạnh phúc của bố mẹ là hạnh phúc của con cái,nếu cha mẹ chia ly thì con cái cũng bị ảnh hưởng và đau khổ.Do mất mát tình cha mẹ,không người nương tựa,con cái sẽ xao lãng việc học hành của mình mà có thể tụ tập theo bạn bè xấu,để rồi dính mắc vào vòng tội lỗi.Giữa vợ chồng và con cái còn có sợi dây luyến ái,quan hệ mật thiết với nhau bởi tình cảm nợ nần nhiều đời vay trả.Chúng ta muốn bảo vệ được hạnh phúc gia đình,vợ chồng phải biết thông cảm,tin tưởng,chung thủy,thường xuyên trao đổi tâm tình,phấn khích cho nhau,cùng đồng tâm hiệp lực nuôi dạy con cái và có sự chịu đựng hy sinh.Nhưng thực tế trong cuộc sống có thân là có khổ,chúng ta hay thèm muốn được như chim trời,cá nước để được tự do.Thật ra, được làm người quả là một điều diễm phúc rất lớn lao vì có suy nghĩ,hiểu biết nếu chúng ta tin sâu nhân quả giữ thuỷ chung và thành thật với nhau,biết cảm thông và tha thứ thì thế gian này sẽ là thiên đường của hạnh phúc.Cho nên,sống ở đời ta phải biết vị tha,bao dung và độ lượng,yêu thương nhau bằng trái tim hiểu biết và bằng tình người trong cuộc sống.Đến lúc đó,hôn nhân không còn là nỗi sợ hãi dày vò tâm trí ta mà còn có thể làm đẹp thêm trong tình yêu lứa đôi,làm đẹp thêm cho cuộc đời,bằng sự hiểu biết chân chính và nhận thức sáng suốt nhờ tin sâu nhân quả và sống theo lời Phật dạy.Trong mối tương quan cuộc sống tình cảm thiêng liêng cao quý nhất đó là tình cha mẹ,là sự kết tinh kỳ diệu bởi tình yêu thương vô bờ bến,là ơn sâu nghĩa nặng không gì có thể sánh bằng.Ai đã đem đến cho ta sự sống,ai đã mang nặng đẻ đau nuôi ta khôn lớn,khi mở mắt chào đời ta đã được bầu sữa ngọt ngào từ người mẹ làm cho ấm lòng
Nhịp cầu kết nối tình thương là gia đình,giữa cha mẹ và con cái,tạo nên sợi dây quyến thuộc từ đó bắt đầu hình thành xã hội của sự trả vay theo nguyên lý nhân quả.Do luyến ái hạnh phúc của sự êm dịu ngọt ngào trong tình yêu nam nữ mà ta có nên hình hài này.Trong tình yêu nam nữ có một lực hút từ trong sâu thẳm vô cùng mãnh liệt,luôn thôi thúc chúng ta yêu thích và kết tình chồng vợ,nó có thể làm cho con người ta sống tốt hơn nhờ tinh yêu thương chân thật,ngược lại nó sẽ làm cho ta đau khổ vì không có sự thông cảm và tha thứ cho nhau.Do đâu mà hai người khác phái yêu thích nhau.Trong khi đó trời đất bao la kẻ Nam người Bắc,hẹn hò rồi gặp nhau mà trao cho nhau để được gì.Từ chổ ràng buộc của nghiệp duyên quá khứ đã ăn sâu vào tàng thức, cho nên khi mới gặp nhau là ta đã thích nhau rồi, từ đó dẫn đến yêu thương hò hẹn mà phát sinh ra sự luyến ái nhớ nhung khi không được gặp mặt.
Ái dục làm cho con người ta đam mê say đắm chạy theo hoài mà không biết thỏa mãn.Từ chỗ ta si mê chấp ngã nên dẫn đến ham muốn này đến ham muốn khác,do đó chúng ta không bao giờ biết dừng lại ở cái gọi là tạm đầy đủ.Vì sự khao khát mong muốn vừa mới đạt được,chúng ta cảm thấy hạnh phúc nên muốn gìn giữ mãi,chính sự nắm giữ này tạo ra tham ái ngày càng nhiều hơn nữa.Đức Phật cũng thừa nhận rằng ái dục là một sự thật cũng đem đến hạnh phúc,đem đến sự khả ái,khả lạc,sự thỏa mãn cho con người nghĩa là ngài cũng thừa nhận niềm vui của dục lạc,nó có vị ngọt,làm cho con người bị say mê và tham đắm vào chúng.Nói cho đầy đủ hơn chúng ta vẫn thấy rằng sắc đẹp,tiếng hay,mùi thơm,vị ngon,sự xúc chạm êm dịu luôn có vị ngọt làm say đắm lòng người.Muốn đạt được hạnh phúc,thỏa mãn dục lạc,con người phải ra sức tìm cầu,phải tạo dựng để gặt hái kết quả.Con người cần có nhà cao cửa rộng,tiền tài danh vọng,ăn ngon,mặc đẹp và mọi nhu cầu cần thiết để đáp ứng sự tham muốn của chính mình.Chính vì vậy chúng ta phải cố gắng làm lụng vất vã,lao tâm nhọc sức chịu đủ mọi sự nhọc nhằn đến với bản thân như ốm đau bệnh tật,bởi mưa nắng,gió sương và vô số trạng thái khổ đau khác mà con người phải gánh chịu để đạt được mục đích.Chúng ta luôn mong cầu tìm kiếm nhằm thỏa mãn cái tôi và của tôi mà người đời gọi là giá trị cuộc sống.Nhưng cuộc sống thì luôn thay đổi và biến chuyển theo thời gian.Cái giá trị cuộc sống của ngày hôm qua,đã được thay thế bằng một cái khác,có giá trị hơn.Con người sẽ khổ đau khi tài sản,hạnh phúc tan rã,cuộc sống gặp trắc trở rủi ro.Họ sẽ buồn khóc,than trời,trách đất và thái độ tiêu cực đó chỉ mang lại cho bản thân họ thêm khổ đau vướng mắc về lâu dài
Món nợ lớn nhất của đời người là tình cảm,tình yêu nam nữ là loại tình cảm mãnh liệt nhất hơn các loại tình cảm khác,bởi vì nó tạo ra cảm giác đê mê thích thú khi hai người cùng hướng tâm vào một điểm.Nó có thể lướt qua tình cha mẹ mà phần đông con người đều như thế,bởi nghiệp duyên luyến ái nhiều đời đã hằn sâu vào ký ức chúng ta.Tình cảm nam nữ luôn có sự thôi thúc âm thầm bởi tình dục,đầu tiên là mến,thích,thương rồi kế đến là yêu nhau.Tình yêu này là một đề tài muôn thuở luôn được đặt lên hàng đầu trong công cuộc phát triển và gìn giữ giống nòi nhân loại.Chính bản năng hưởng thụ cảm giác khoái lạc mà con người ta tìm đến nhau,khi được thì bám víu chấp trước dính mắc vào đó mà dẫn đến ghen tuông rồi thù địch lẫn nhau vì tâm ích kỷ phát sinh.Nếu trong tình yêu thương nam nữ chúng ta có chút lòng bao dung,độ lượng biết chịu đựng hy sinh cho nhau,tình yêu đó luôn được mọi người ca ngợi và tán dương.Tha thứ và biết cảm thông cho nhau để cùng xây dựng hạnh phúc gia đình,trong tình yêu thương chúng ta không quá chú trọng vào tình dục mà phải có sự sẻ chia,trách nhiệm bổn phận nuôi dạy con cái.Biết bao nhiêu chuyện vợ chồng gây gỗ,đánh đập nhau vì ngoại tình và dẫn đến ly dị làm cho con cái bơ vơ đau khổ.Chỉ có những người thật sự tin sâu nhân quả thì họ mới giữ trọn vẹn bằng tình yêu chân chính để sống đời hạnh phúc trong hôn nhân.Họ sẽ sống hết lòng với nhau đến long răng tóc bạc,biết cách nuôi dạy con cái không để chúng rơi vào tình trạng ỷ lại,những đứa con hư hỏng phần nhiều do sự cưng chiều quá mức của mẹ cha.Chữ tình cảm ở đây dành cho tất cả mọi người cho nên nó có tốt xấu lẫn lộn,chính sự tình cảm này làm cho ta luyến ái dính mắc mà mãi bị chìm đắm trong biển khổ sông mê của dòng luân hồi vô tận.Ai sống nặng về tình cảm thì sẽ chịu nhiều đau khổ do cảm xúc thương ghét,buồn vui,họ dễ phiền muộn day dứt và rất nhạy cảm với những chuyện không đâu.Có nhiều gia đình vợ chồng sống bên nhau hay rày rà lục đục,họ nuối tiếc,họ chán nản,họ thất vọng ở gần bên nhau thì tranh cãi phiền giận tối ngày,khi xa nhau thì nhớ thương,mà gần nhau thì đau khổ bởi những chuyện linh tinh.Nhiều người vẫn biết đó là món nợ tình cảm do mình thích được ngọt ngào,êm dịu,thích được mơn trớn vuốt ve,thích được đáp ứng mọi nhu cầu cần thiết.Nhưng ở đời có nhiều cái trớ trêu theo tình tình phụ,phụ tình tình theo,người mình thương thì họ lại bạc bẽo,kẻ thương mình thì mình lại chối bỏ,rốt cuộc rồi vì nặng về tình cảm nên ta phải gánh chịu nhiều đau khổ.Cho nên,ai muốn vượt qua sự bi lụy của tình cảm thì phải cần có sự hiểu biết chân chính dùng lý trí để chuyển hóa si mê luyến ái bằng sự chánh niệm tỉnh giác,tin sâu nhân quả.Sống được như thế ta từng bước biết cách làm chủ bản thân để chuyển hóa nỗi khổ niềm đau,thành an vui hạnh phúc mà vượt qua cạm bẫy cuộc đời
Thời gian qua nhanh,tháng ngày hối hả,đời người ngắn ngủi,thoáng chốc đã già,cái chết sẽ đến,không biết về đâu.Chúng ta chẳng dám nói rằng mình hiểu hết mọi lẽ nhân sinh cuộc đời,nhưng có chút hiểu biết chân chính ta vẫn làm việc đóng góp,phục vụ mà vẫn sống thanh thản,thoải mái,an nhiên tự tại.Nếu ta để một ngày trôi qua lãng phí,thì ta làm mất đi một ngàn ngày khác.Tiền bạc là của con,địa vị là tạm thời,vẻ vang là quá khứ,sức khỏe là quý giá,tâm linh là hơn hết làm người nhớ khắc ghi.Tiền không phải là tất cả,là trên hết,nhưng không phải không có giá trị trong cuộc sống.Chúng ta đừng nên quá coi trọng đồng tiền,càng không so đo,tính toán mà trở thành ích kỷ,đồng tiền là vật vô tri do ta tạo ra nó không phải là chánh báo.Nếu có người cần giúp đỡ,sẻ chia ta nên rộng lượng mở chút tấm lòng,tuỳ theo khả năng.Người khôn ngoan biết kiếm tiền bằng mồ hôi,khối óc của chính mình và biết cách xài tiền đúng với giá trị của nó.Chúng ta làm chủ đồng tiền,vì đồng tiền do mình tạo ra nó là vật vô tri,cho nên ta đừng làm tôi tớ cho nó.Hạnh phúc hay khổ đau đều do mình tạo ra.Cần ăn thì ăn,cần mặc thì mặc,cần chơi thì chơi,chúng ta luôn nâng cao chất lượng cuộc sống,hưởng thụ hạnh phúc do biết cách buông xả ý niệm xấu ác mà hay giúp người cứu vật.Thực ra sự sung sướng và hạnh phúc trong cuộc đời tùy thuộc vào sự biết cách thưởng thức nó ra sao.Người hiểu đời rất quý trọng và biết thưởng thức những gì mình đã có,và không ngừng gia tăng để phát triển thêm ý nghĩa của nó,làm cho cuộc sống an ổn vui tươi lành mạnh hơn,và giàu lòng nhân ái hơn.Chúng ta cần có tấm lòng rộng mở,quý trọng yêu thương gìn giữ cuộc sống và biết cách thưởng thức cuộc sống,khi nhìn lên chẳng bằng ai,ngó xuống thấy mình còn quá nhiều diễm phúc,biết đủ và bằng lòng với hiện tại thì hạnh phúc tràn đầy
Sống tốt với mọi người,biết chia sẻ và giúp đỡ khi cần thiết,đó cũng là niềm vui.Con người sống giàu nghèo hay sang hèn do do phước duyên tu tạo nhiều đời,hiện tại ta chỉ biết tận tâm,tận lực vì công việc là coi như đã có chút phần cống hiến,như vậy ta có thể yên lòng mà cố gắng làm việc nghĩa nhiều hơn.Quá nửa đời người dành khá nhiều cho sự nghiệp,cho gia đình người thân,cho con cái,bây giờ thời gian còn lại chẳng bao nhiêu cho nên chúng ta quay lại chính mình mà sống ngay trong giờ phút hiện tại.Chúng ta đừng để bản thân mình cứ suốt ngày miệt mài theo đuổi mục tiêu này,đam mê nọ mà hãy dành cho ta thời gian để quay lại chính mình.Đôi khi chúng ta cũng phải tự khen ngợi,động viên an ủi chính mình đễ vượt qua những khó khăn.Có được như thế chúng ta mới vững tin hơn để tiếp tục cuộc hành trình mà mình đã đi và đang đi.Dù cuộc sống có bộn bề công việc,biết bao lo toan nhưng ta vẫn dành cho mình những giây phút quay trở về thực tại với bản thân mình,ta sẽ thấy cuộc sống đáng trân trọng và có ý nghĩa làm sao đâu.Nhờ vậy ta sẽ biết cách sống tốt hơn để làm hành trang cho cuộc hành trình làm mới lại chính mình.Sống là phải hoạt động,làm việc để tập thói quen đóng góp chia sẻ,nhưng đừng quá mức.Ăn uống quá đạm bạc thì không đủ sức khoẻ để phục vụ tha nhân,quá nhiều thịt cá thì giảm đi rất nhiều lòng từ bi.Quá nhàn rỗi thì dễ sinh buồn chán,quá ồn ào thì cảm thấy mệt mỏi,khó chịu.Nói chung tất cả mọi thứ đều có chừng mực là tốt.Người thiếu hiểu biết thì đưa vào cơ thể các tạp chất độc hại như hút thuốc,uống rượu say sưa,tham ăn tham uống,vui chơi trác táng quá đáng.Người ngu dốt và nghèo thiếu chờ bệnh hoạn ốm đau mới đi khám chữa bệnh.Người khôn biết phòng bệnh,biết điều hoà trong ăn ăn uống ngủ nghĩ và làm việc.Ai cũng biết hạnh phúc được xây dựng trên nền tảng sự bình an và tự tại trong mọi hoàn cảnh của cuộc đời.Đây là ước mơ cao cả nhất mà con người chúng ta ai cũng mong mỏi để đạt được như ý muốn.Theo vòng quay của cuộc sống với bộn bề công việc khiến cho con người càng trở nên hối hả và gấp gáp hơn vì phải ăn uống làm việc trong vội vả.Con người cứ mãi lo toan với miếng cơm manh áo để sinh tồn mà quên đi làm cách nào để được bình yên hạnh phúc.Chính vì vậy,có nhiều người của cải vật chất đầy đủ,đạt được những gì mình mong muốn nhưng vẫn không cảm nhận được sự bình yên an vui của nội tâm.Bởi họ luôn gặp những căng thẳng,và phải đấu tranh để gìn giữ những gì mình đang có
Chất lượng cuộc sống của người già cao hay thấp chủ yếu tùy thuộc vào cách tư duy,tư duy hướng lợi là bất cứ việc gì đều xét theo yếu tố có lợi,dùng tư duy hướng lợi để thiết kế cuộc sống tuổi già sẽ làm cho tuổi già đầy sức sống và sự tự tin,cuộc sống có hương vị tư duy hướng hại là tư duy tiêu cực,sống qua ngày với tâm lý bi quan,sống như vậy sẽ chóng già chóng chết.Con người không thể sống biệt lập,tách rời xã hội mà che mắt bịch tai,nên chủ động tham gia các hoạt động công ích,hoàn thiện bản thân trong hoạt động xã hội,thể hiện giá trị của mình,đó là cuộc sống lành mạnh.Con người ta chịu đựng,hóa giải và xua tan nỗi đau đều chỉ có thể dựa vào chính mình.Thời gian là vị thầy thuốc giỏi nhất.Người sống độc thân sẽ không phải bị ràng buộc đời vào đời sống hôn nhân gia đình hạnh phúc lứa đôi.Chúng ta tự do với chính cuộc đời mình mà thoải mái làm việc đóng góp lợi ích xã hội.Chúng ta sẽ thảnh thơi tự do giao tiếp gặp gỡ nhiều người,nói cười vui tươi.Sống độc thân là một diễm phúc để chúng ta có cơ hội rèn luyện thân tâm khỏi vướng bận về mình và người.Để giữ cho trái tim của chúng ta khỏi phải vá víu vì những men say tình ái của đời sống lứa đôi.Cũng như dòng nước đổ xuống sẽ không bao giờ chảy ngược trở lại.Thời gian cứ âm thầm lặng lẽ trôi qua sẽ không bao giờ có thể quay lại,đó là sự thật nhưng ít ai quan tâm để ý.Học vấn,kiến thức,hiểu biết những điều ta học được từ sách vở không quan trọng bằng kinh nghiệm sống,sự trải nghiệm và những điều học hỏi được từ cuộc đời.Trải qua thất bại và học hỏi từ chính những thất bại đó làm cho chúng ta trở nên chững chạc hơn trong cuộc sống.Thời gian là một tài sản vô giá và quý trọng nhất trong cuộc đời,nên thời gian là vàng là bạc.Bởi thế khi còn thời gian thì chúng ta sẽ có thể làm được nhiều việc,mà đóng góp lợi ích cho nhân loại.Trong cuộc sống với bộn bề công việc cùng bao nỗi lo toan,chúng ta cảm thấy quá mệt mỏi và căng thẳng nên đi chùa lễ Phật để cầu khẩn van xin mong sự trợ giúp của Phật pháp để giải tỏa những bế tắc
Thực tế cho thấy khi chúng ta biết buông xả những lợi danh hay thù hận,thì tâm ta mới trong sáng để vượt qua những cám dỗ của phiền não tham,sân,si,mà cảm nhận được niềm vui.Có buông xả được thì lòng ta mới rộng mở,ai có làm điều gì xúc phạm ta cũng dễ dàng tha thứ,mà nếu có buồn giận chỉ trong thoáng chốc rồi cũng bỏ qua.Nhưng chúng ta phải biết buông xả không có nghĩa là buông bỏ,dẹp hết tất cả mọi công ăn việc làm để chỉ lo cho bản thân mình.Không có nghĩa là chối bỏ,trốn tránh trách nhiệm đối với gia đình người thân và xã hội.Là người Phật tử chân chính,chúng ta biết buông xả những thói quen có hại cho người,vật nhưng phải luôn có trách nhiệm trong cuộc sống.Để Bồ đề tâm chúng ta ngày càng thêm vững chắc,để ta có cơ hội trả ơn công lao sinh thành của cha mẹ,mà vẫn chu toàn mọi việc.Chúng ta làm việc sẽ tốt hơn,sống có ý thức và trách nhiệm hơn.Lẽ sống chính là hoài bão và sứ mệnh của cuộc đời,là giá trị nền tảng của chính mình.Và khi ta sống có ý thức trách nhiệm ta sẽ biết mình là ai,mình sống để làm gì,mình sẽ dùng 60 cuộc đời này để làm việc đóng góp và phục vụ tha nhân.Chúng ta hãy nên nhớ kỹ một điều không ai có thể sống thay giùm cho ta được,dù đó là cha mẹ hay những người thương yêu nhất của ta.Chỉ có ta mới có khả năng làm chủ bản thân quyết định cuộc đời mình,ta phải gánh chịu sự đau khổ hay an vui hạnh phúc.Thiên đường hay địa ngục hoàn toàn do ta,chứ không có ai ban phước giáng hoạ.Quá trình trưởng thành của một đời người gian nan biết bao,cứ mỗi lần vấp ngã,ta lại đứng lên và vững vàng hơn một chút.Sau này có thời gian nhìn lại mới thấy,ta đã học được cách bình thản đối diện với cuộc sống hiện thực,ta không còn ôm lấy những vết thương lòng sau khi vấp ngã nữa.Ai chẳng có những nỗi đau bất hạnh mà chính mình đã gây nên.Chúng ta cần một trái tim mạnh mẽ,một sự kiên nhẫn bền bỉ và dũng cảm để chấp nhận những xáo trộn của cuộc sống đang đi qua cuộc đời của ta.Niềm vui cũng từ chính mình mà có,nỗi buồn cũng từ trái tim mà ra,để rồi chúng ta mới biết trân trọng bản thân mình như thế nào,mà biết cách bảo vệ mình cho tốt,để từng bước vươn lên vượt qua cạm bẫy cuộc đời.Trong cuộc đời,có những lúc buồn đau giăng kín khiến cho chúng ta lạc lối,không tìm ra lối thoát mà để dòng thời gian đang dần trôi qua nhanh.Chúng ta vô tình đánh mất chính mình vì bị nhấn chìm trong biển khổ sông mê.Nên có nhiều người ước mơ thời gian được quay trở lại,để có cơ hội chuyển hoá những nỗi khổ niềm đau mà ta đã lầm lỡ vướng phải.Tại sao chúng ta cứ mãi luyến tiếc những gì đã qua mà không biết sống trong giờ phút hiện tại.Giữa bộn bề lo toan trong cuộc sống chúng ta khao khát tìm kiếm cái cảm giác bình yên của thân tâm.Đã quá nhiều áp lực,quá nhiều những nỗi đau thương mất mát và nó không còn giá trị thiết thực mà cuộc sống dành tặng cho chúng ta.Ngay cả đến thời gian để tận hưởng cuộc sống,để nhìn lại chính mình ta cũng chẳng thèm quan tâm để ý đến bao giờ.Chúng ta quá nghèo nàn nên không thể dành một chút thời gian cho những người thân yêu của mình.Chúng ta cứ mãi cầu xin sự bình an,hạnh phúc mà không chịu làm chủ bản thân bằng chính bàn tay và khối óc của mình.Có những lúc chúng ta gục ngã và tưởng chừng như không có gì cứu vãn nỗi,nhưng chúng ta vẫn phải bước tiếp dù bước đi của ta có chậm đi đôi chút. Đó là chúng ta có chút hiểu biết cuộc đờivô minh diệt vô minh tận
vô lão tử diệt vô lão tử tận vô khổ tập diệt,vô đắc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét