TÔI GẶP THẦN TÀI
(Tiếp theo)
6/- THẦN LÊN XÁC(Tiếp theo)
Từ nhà Anh Lộc ở phía Nam của Quận, tôi phải đi về phía Bắc khoảng gần 2km mới vào Chợ Quận, xong từ đó đi về phía Tây, cũng khoảng gần 2km là đến nhà Mẹ của Po. Ở đó, sát nhà Mẹ của Po là nhà bà chị Hai, có thằng con Trai lớn là Sơn, (mà sau này Sơn cũng như cậu của nó là Po, đều trở thành đệ-tử của tôi)
Sơn nghe Po nói tôi muốn tìm mua ít dụng cụ cho chiếc ghe, nên hắn cũng lấy xe Honda chạy theo, vì hắn nói có biết 1 chủ Ghe đánh cá có dư Ghe muốn bán. Và từ nhà của Sơn, chúng tôi phải đi thêm khoảng 17km nữa về hướng Tây.
Tôi còn nhớ rõ hôm đó, khi đến nhà ông Chủ Ghe mới có 5 giờ chiều, thì người nhà nói là Ông ta đi vắng, phải đến 9 giờ tối mới về ! Nghe vậy tôi phân-vân ngán-ngẩm, vì khu-vực đó, nhà nhà hoặc làm Rẫy, làm Ruộng, đánh Cá Biển, buổi tối không có quán xá gì cả. Mà quay xe trở về Chợ thì xa quá, gần 20km, đường lúc đó là đường đất, nhiều đoạn lồi lõm sình lầy, nên chạy cả giờ đồng-hồ mới đến nơi …
Còn đang ngẫm-nghĩ, thì tên Sơn cười toe nói:
-“Cậu ơi, tui mới nghe lối xóm nói nhà gần đây, chút nữa có Ông Lên Xác Thần đó, thay vì ở đây chờ, mình qua bển coi nghen, chắc Cậu chưa biết coi Lên Xác Thần lần nào phải không?”
Ngạc nhiên, tôi đáp:
-“Hôm trước, ở “Giòng Giữa” (địa-danh khu nhà Anh Lộc), tui có coi cầu Thần Tài rồi, nhưng không biết “lên xác Thần” có giống vậy không?”
Po xen vô nói:
-“Từ đây, chạy thêm về phía Tây khoảng có bốn, 5km là tới nhà của Tui đó anh Toàn, tui biết Ông Lên Xác này lâu rồi. Để tui nói cho anh hiểu là cả cái Quận này, hầu như cứ vài Xã là có một người lên xác Thần.
Những người này đều là người bình-thường, nhưng một hôm họ bỗng …ngáp-ngáp vài cái rồi vỗ ngực nói là Thần nhập xác ! Lúc đó, họ la hét rất lớn, kêu mọi người chung quanh đến chứng-kiến. Khi đám đông tụ lại, thì “Người lên xác” đó mới cho họ biết là Thần gì đã nhập vào xác này. Và để chứng-minh mình là Thần, thì ông ta sẽ "Xuyên Quai" !"
Nói đến đây, Po ngưng lại và nhìn tôi với ánh mắt dò hỏi xem tôi có hiểu không, nên tôi nói:
-"Xuyên Quai" là gì vậy?"
-"Là dùng cây lẹm, loại kim lớn may bao bố, đường kính lớn gần bằng cây Đũa, xong đắp miếng giấy vàng bạc trên Má, rồi xuyên cây lẹm đó vào Má mà không chảy máu.
Đặc biệt là hễ có phụ nữ nào đứng xem mà đang có kinh nguyệt, thì chỗ xuyên kim đó sẽ có chút máu rỉ ra, lúc đó người ta la lớn lên là
"Phụ nữ nào không sạch sẽ phải bỏ đi chỗ khác, cấm không cho coi !"
Chỉ có vậy, và khi 1 vài cô, vài bà trong đám đông bỏ đi về, thì chỗ chảy máu đó ngưng ngay lập tức !"
Tôi nói:
-"Lạ ghê, từ nhỏ tới lớn ở Sài Gòn, tui chưa từng nghe chuyện này...mà Thần lên xác để làm gì vậy?"
Nghe tôi hỏi, cả Po và Sơn đều ngớ mặt ra ...
Po gãi đầu đáp:
-"Ừa, mà hồi nào tới giờ, ở đây ai ai cũng thấy Thần lên xác, mà chưa từng có người hỏi Thần lên xác để làm gì cả ! Nhưng khi Thần lên, Thần ưa chỉ cho dân chúng biết về mùa màng thất hay trúng, nên trồng gì, năm này có nhiều mưa hay nắng và đồng thời Thần cũng làm phép trị bịnh cho con nít trong vùng nữa !
Thần thánh chọn những ai được nhập xác, nếu được chọn mà lại từ chối thì người đó sẽ bị bệnh nặng"
Tôi hỏi tiếp"
-"Vậy sau khi Thần xuyên quai, thì Ổng làm gì nữa ?"
Po đáp"
-"Ổng sẽ chỉ cho người ta cách may Áo cho Ổng, và may những lá Cờ nhỏ để giắt sau lưng Áo, đồng thời khắc Ấn riêng của Ổng để Ổng đóng mộc vào mấy là Bùa khi vẽ Bùa nữa.
Sau đó, tự-động sẽ có vài người lối xóm theo hầu Ổng, được gọi là đệ-tử, nhưng thực ra, mỗi khi Thần lên xác, lúc đó, người thì lo nhang đèn, người lo gõ phèn la, còn người thì lo mặc Áo cho Thần !"
Tôi cười hỏi giỡn:
-"Ủa, Thần hỗng biết mặc Áo sao ?
Sơn chen vào nói:
-"Hỗng phải đâu Cậu, Áo của Thần người ta chỉ may có 2 Thân trước và sau thôi, thường là Áo sát nách, và khi lên Thần, một người đứng trước đắp Áo vô thân trước, người đứng sau đắp thân sau, rồi 2 thân áo đó được nối lại bằng những cọng vải may sẵn đính ở Thân Áo...Cậu theo tui qua nhà Ông lên xác coi đi sẽ thấy !"
Thế là chúng tôi từ nhà Ông chủ ghe, đi qua vài căn nữa là đến nhà "Ông lên xác", khi bước vào nhà, lúc tôi gật đầu chào Ông chủ nhà, thì Po đã xổ một hơi tiếng Triều Châu có lẽ để giới-thiệu tôi, nên Ông cười hiền-hòa chỉ vào chiếc ghế đẩu mời tôi ngồi.
Tôi thấy Ông khoảng chừng trên 60 tuổi, dáng người cao, tuy gầy nhưng ông ở Trần, để lộ đôi ngực nở-nang của người làm rẫy, và tôi lấy làm lạ khi Ông là người Hoa mà lại chỉ quấn mỗi chiếc "Xà-rong" kiểu người Khmer, (Xà-rong là loại váy quấn dài xuống mặc thay Quần) chứ không mặc quần đùi hay quần dài gì cả.
Có lẽ tại địa-phương đó, người Hoa sống chung-đụng với người Khmer, nên Ông ta mới ăn mặc như thế. Còn đang ngẫm-nghĩ, thì Ông cười và nói với tôi bằng tiếng Việt với giọng lơ-lớ:
-"Chú Em ở Sài gồng xuống đây hả? chưa biết coi Lên Thần à, ngòi chơi một chút Tui lên cho coi, mà đừng có sợ nghen !"
Tôi vừa đáp "Dạ", thì có mấy người bước vào nhà, họ vừa nói liu-lo tiếng Hoa, vừa sắp lễ vật lên bàn thờ. Ở vùng này, nhà nhà người Hoa nào cũng có 2 bàn Thờ:
Bàn Thờ Thần
Sau khi đã khoác lên người cái Áo đỏ, có viết chữ “Thần” (神) trước ngực, Ông chủ nhà bắt đầu thắp nhang trước bàn thờ Thần, thì có người lấy ra 1 cái "phèn la" gõ lên beng beng mấy tiếng, tôi chăm-chú quan-sát, thấy Ông ta mặt bỗng đỏ hẳn lên, và thân người lắc-lư rung-động giựt giựt rất mạnh. Bỗng Ông vung cả 1 tay lên cao, khiến các cây nhang rơi lả-tả, ông hét lên 1 tiếng rồi xoay người phóng ngược ra sau, đến trước bàn Thờ Thần Tài gần cửa và ngồi phịch xuống. Mọi người xúm lại lạy, có người nói:
-"Ủa, vậy là hôm nay Ông Thần Tài nhập về !"
Nghe vậy, tôi chợt nhớ đến "Ông Thần Tài" ngoài "Giòng Giữa" ở nhà Anh Lộc mấy ngày trước, nên cũng lạy theo. Lúc đó, trong nhà đã đầy kín người đến coi, và họ đồng loạt sổ tiếng Triều Châu ra nói chuyện với "Ông Thần". Biết tôi không hiểu nên Sơn ghé Tai tôi thông-dịch:
-"Cậu ơi, người ta ai cũng hỏi là có phải Thần Tài nhập về không? và Ông Thần nói Ổng là Thần Tài mượn xác này nhập về đó ! Chứ không phải Ông "Thành Hoàng" vẫn thường về của xác này đâu !"
Bỗng nhiên "Ông Thần Tài" quay ngang người, nhìn Tôi rồi dùng ngón tay chỉa thẳng vào mặt tôi mà nói một hơi dài, tôi ngẩn-người không hiểu gì cả, thì Sơn vội dịch:
-"Ổng nói là Ổng mới gặp cậu mấy ngày trước đó !"
Vừa ngạc nhiên vừa bất ngời nên tôi đáp lời Thần bằng tiếng Việt:
-"Ủa, Tôi có gặp Thần bao giờ đâu ?, Tôi mới đến đây lần đầu tiên mà !"
Chắc Thần hiểu tiếng Việt, nên ông nói 1 hơi bằng tiếng Hoa, mà Sơn vội dịch cho tôi nghe như sau"
-"Ta là Ông Thần Tài mà nhà ngươi đã gặp ngoài "Giòng Giữa" đó ! Chính Ta đã cho nhà ngươi trúng Số 41 và 55 đó !"
Quá ngạc-nhiên nên tôi hỏi tiếp:
-"Nhưng mà ngoài "Giòng Giữa" hôm đó xác là đứa con nít ...còn ở đây thì xác là Ông Già mà ..."
Thần cười khà-khà đáp bằng tiếng Việt luôn:
-"Ông Già hay con nít thì chỉ là cái xác mà thôi, con người nhập dzô thì chỉ có một mình Ta là Ông Thần Tài đó ! Nhà ngươi có nhớ là Ta nói ta sẽ cho nhà người trúng tới 16 lần không ? tại vì nhà người có "Tài vận" đến đó ! Một lát Ta sẽ cho nhà người trúng nữa !"
Khi thấy Ông Thần Tài nói chuyện với tôi, tất cả mọi người trong nhà đều im phăng-phắc, nhưng khi nghe Ổng nói sẽ cho số, thì người ta nhao-nhao lên hỏi.
Trong đám đông hôm đó, tôi không hề biết Tên ai hoặc nhớ Tên ai cả, trừ 1 người có cái Tên đẹp và độc-đáo ở vùng quê ven biển, khiến tôi nhớ mãi đến bây giờ là: "Ông Hải Yến"!.
Nghe Po và Sơn kể thì Ông Hải Yến này là người giàu có nhất vùng đó ! Trong khi cả xóm chỉ toàn nhà Gỗ, thì chỉ có mình nhà của Ông Hải Yến là nhà Tường tô vôi trắng toát, vừa cao vừa rộng, Ông làm chủ nhiều Ruộng, đất, Rẫy, và còn có xe máy cày John Deere nữa !
Ông Hải Yến cũng hỏi là Ông có "Tài" không ? Sẽ được Thần cho trúng mấy lần ?
Khi nghe hỏi vậy, "Ông Thần" cũng cười khà-khà và đáp:
-"Nhà người không có nhiều Tài đâu, chỉ có được trúng 3 lần thôi !"
Ông Hải-Yến vội dập đầu xuống lạy và nói:
-"Cám ơn Thần, cám ơn Thần. Ông cho tui trúng, tui sẽ hậu tạ Thần !
Nghe vậy Thần có lẽ khoái chí nên cười vang lên ha-hả ... một cách vô-cùng sảng-khoái ...
Trong khi Thần nói chuyện, thì đã có người lo mài Mực và soạn ra 1 chồng giấy Vàng-Bạc rồi đem đến đặt trước mặt Ông, ngay bên cạnh đĩa lễ vật cúng Thần Tài. Mọi người vội sì-sụp lạy cầu xin Thần cho Số !
Chờ cho tiếng cầu xin lặng xuống, lúc đó "Ông Thần Tài" mới cầm lấy cây viết Lông, chấm mực rồi vừa niệm chú gầm-gừ trong cổ họng , vừa vẽ lung-tung ngoài không-khí, trong khi thân hình Ông, cả người cứ chuyển-động run-rẩy cà-giựt cà-giựt không ngừng ! Ai Ai cũng lặng im chăm chú theo dõi, và rồi Ông đặt bút xuống viết vùn-vụt trên các tờ giấy Vàng Bạc thật nhanh !
Cũng y như kiểu viết của "Thằng Nhỏ Thần Tài" ngoài nhà Anh Lộc ! Tức là Tay Mặt viết vừa xong, thì Tay Trái chụp lấy miếng giấy và thẩy tung ra tứ phía cho bà con chụp ! Tôi cũng được 1 tấm mà Thần đã viết như hình dưới đây:
Sau khi Thần đã thăng, Tôi Po và Sơn còn ngồi nán lại để nghe mọi người bàn xem Số gì sẽ sổ ra ?
Ai ai cũng nói trong giấy Thần viết, có 2 con Số mà thôi, đó là Số O do vòng tròn Thần vẽ, và chữ "Nguyệt" 月, mà tính nét viết thì chữ 月có 4 nét:
Thành ra ta có 2 số là 0 và 4. Cũng như ở "Giòng Giữa", người ta tính số qua lại bằng cách lấy 100 trừ đi: 04 hoặc 40, cho ra các số là:
60, 06, 96 và 69
(Cũng có người cho rằng nếu tính nét, thì vòng tròn có 1 nét, cộng 4 nét của chữ Nguyệt = 5 !) = 05, 50 ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét