TÔI GẶP THẦN TÀI
ATOANMT
(Tiếp theo)
5. TÔI TRẢ NỢ
Khi Thần Tài nói mọi người xem mảnh giấy lật ngược thành Số 41 , thì tiếng “Ồ, À “ suýt-xoa vang lên râm-ran, ai ai cũng có vẻ ngẩn-ngơ và dĩ-nhiên là tiếc hùi-hụi !
Anh Lộc nói: (Bằng tiếng Triều-Châu, sau này dịch lại cho tôi biết)
-“Chùi ui, Thần hồi nào tới giờ chỉ cho Số bằng chữ Tàu, dzậy mờ lần này lại cho Số chữ Việt, cho kiểu này thì ai mà biết để đánh cho trúng được !?”
Ông Thần cười khà-khà chỉ vào Tôi và nói:
-“Ủ, ủ ! Ù cài mới tiệt tía !” (Có, có ! Có Tên này trúng đó !)”
Thế là bao nhiêu cặp mắt dồn về nhìn tôi, Anh Lộc hỏi:
-“Ủa, chú Toàn, làm sao mà chú biết số 41 vậy ?”
Ông Thần Tài cười khà khà nói:
-“Y mừng An Nàm dì, xì Úa hồ An Nàm Bế ló”
(Hắn hỏi Số Việt, nên Ta cho hắn số Việt đó)
Nghe vậy, mọi người đều “Ồ” lên rồi xầm-xì to nhỏ .... Anh Lộc hỏi tiếp:
-“Dậy chú trúng được bao nhiêu ?”
Tôi đáp:
-“Hông nhiều, Tui chỉ đặt có 5 đồng cho mỗi một con số 41 mà thôi !"
Nghe vậy, mọi người lại kêu “Ồ” lên nữa ... Anh Lộc nói:
-“Chùi ui, như vậy là chú trúng lớn rồi, được tới 400 ngàn lận ! Ở xóm này, ai ai cũng chỉ đánh 1 đồng cho 1 số mà thôi, ai khá lắm mới đánh tới 3 đồng ! Vậy chớ chú lãnh tiền chưa ?
Tôi đáp nhẹ:
-“Chưa Anh, chắc sáng mai ra chợ uống cà phê rồi mới lãnh luôn.”
Lúc đó thì Ông Thần Tài mới xen dzô, xổ Nho, đại khái ý nói như sau:
-“Cái thằng này biết điều lắm ! Nó chưa đi lãnh tiền trúng số, mà đã bỏ tiền ra mua Lễ vật cúng cho bữa nay rất nhiều, đã lâu rồi 5 Anh Em Ta không tụ-họp chung với nhau, hôm nay có nhiều Lễ, nên cả 5 Anh Em đều về đây ... ăn nhậu đó !”
Nghe vậy, mọi người đều xí-xa xí-xồ tùm-lum tà-la tá-lả, Anh Lộc thấy Thần đang dzui-dzẻ, nên xin liền:
-“Vậy bây giờ xin Thần cho con Số của ngày mai đi, hôm qua tụi tui thua quá xá rồi ...
Thần lại cười ha hả và nói:
-“Được rồi, ta sẽ cho Số dễ-dễ một chút nè ! Bảo-đảm ngày mai cả xóm ai ai cũng có Tiền”
Nói xong, cũng như hôm qua, Ông Thần dùng Tay Phải viết lia lịa trên xấp giấy Vàng Bạc, viết vừa xong là Tay Trái chụp thẩy ra tứ phía cho bà con chụp !
Tôi thấy trên mảnh giấy Thần đã viết 2 chữ “Khẩu” = (Miệng) = 口 trên dưới như hình dưới đây:
Phần tôi, sở dĩ Tôi đem đến 1 triệu rưỡi tiền mặt xuống tận đây, vì tôi có cùng với 1 người bạn hùn Tiền bỏ tiền ra đóng 1 chiếc ghe nhỏ, định để đi vượt biên.
Biết ở cái Quận nhỏ này sát Biển, có nhiều Tàu đánh cá, cho nên tôi đến, mục đích là tìm “bãi đáp cho Ghe” và cũng tìm mua cây “lap” cây “Chân Vịt” cho chiếc ghe, khoảng vài trăm ngàn, phần tiền còn lại tôi sẽ tìm cách “trả số Nợ Nhà Nghèo” mà lúc trước, khu xóm nhà của Anh Lộc đã giúp tôi.
Vì thế, sau khi Ông Thần Tài vừa ngưng viết, là Tôi vội nhờ Anh Lộc thông-dịch hỏi dùm tôi 1 câu:
-“Xin hỏi Thần là công-việc của tôi định làm ở đây có được không?”
(Ý tôi muốn hỏi về việc sẽ dùng “bãi” Biển tại đây để vượt biên)
Không ngờ sau khi nghe Anh Lộc thay tôi hỏi, thì Thần chỉ tay vào mặt tôi và xổ ra 1 hơi luôn, khiến Anh Lộc và mọi người chung quanh cười quá xá ...
Không hiểu gì, nhưng thấy người ta cười, tôi cũng cười theo và hỏi Anh Lộc là Thần đã nói gì ?
Anh Lộc đáp”
-“Ổng nói là: "Tao mà nói chuyện của Thằng này ra, thì nó sẽ ở Tù !”
Nói xong, dường như muốn tránh những câu hỏi sắp tới của tôi, Ông Thần bật ngửa người ra và “thăng” luôn !
Anh Lộc thấy vậy, vừa cười vừa hỏi nhỏ tôi:
-“Chú trở về đây là muốn tìm đường đi phải không ?
Tôi chỉ biết ... nhe răng cười với Anh thôi chứ không trả lời trả vốn gì cả! Nhưng tôi đánh trống lãng hỏi:
-“Anh Lộc à, bữa nay anh nghĩ là Ông Thần Tài cho Số gì vậy ?”
Nghe tôi hỏi, mọi người trong nhà lại kéo nhau ngồi vào cái bàn tròn, ai ai cũng vuốt-vuối trải-trải miếng giấy Vàng Bạc mà Thần đã cho mình ra xem !
Thì hầu như tờ nào cũng giống nhau, nghĩa là có 2 chữ Khẩu =口giống nhau.
Nhưng như ta đã biết, là khi Thần nhập vào thằng nhỏ “lên xác” thì cả thân người của nó cứ giựt giựt như giựt kinh-phong, nên tuy 2 chữ “Khẩu” viết rất rõ, mà vì rung tay, nên tờ nào cũng có nhiều đốm mực từ cây Viết Lông văng trúng vào đốm-đốm.
Anh Lộc nói:
-“Chữ Khẩu có 4 cạnh, 2 chữ thành 8, vậy ta có số 08, 80.
Lấy 100 - 8 = 92, ta có số 92, 29
Hoặc 92 = 9+2 = 11
Tóm lại mình có thể mua mấy Số sau đây: 08, 80, 92, 29 và số 11
Bỗng Bà Xã của Anh Lộc nói:
-“Tấm giấy của tui, thì có 2 chữ “Khẩu” thành 8, tui đếm thấy có 6 đốm trong giấy của mình, cộng với 8 thành 14, tui sẽ đặt số 14 và 41”
Nghe vậy, ai ai cũng đều mò mò đếm những đốm Mực văng trên giấy của mình. Nhưng không có tờ nào trùng số lượng đốm cả !
Anh Lộc có 8 đốm, Cô Em có 9 đốm, Bà Mẹ có 4 đốm, tôi thì có … đốm lớn đốm nhỏ tùm-lum !
Thấy vậy, Anh Lộc trợn mắt quát bà Vợ:
-“Mày nói tầm bậy tầm bạ không hà ! Tại Ông Thần tài viết lẹ quá, nên vung tay làm Mực dzăng tùm lum thành đốm, mà mỗi tờ mỗi khác, làm sao tính chớ !
Tính theo kiểu mày thì ra tới cả trăm Số luôn ... thiệt là bậy-bạ !”
Nghe vậy, Chị Lộc trợn mắt lên ... cất tiếng oanh-vàng ... the-thé nạt lại:
-“Thì tui thấy vậy nên nói thôi, chớ Ông làm gì mờ sừng-sộ dzữ dzậy hả ? Cha, bữa nay Ông lên mặt dzới Tui quá ta !”
Thấy “Khi Vợ hiền là Thê-Tử, mà lúc Vợ Dữ là ... Sư-Tử” ...
Nếu hỗng nhịn thì mình ...tắc Tử ! ...
Nếu hỗng nhịn thì mình ...tắc Tử ! ...
Nên Anh Lộc xìu luôn, anh cười vả-lả nói:
-“Thôi đi Bà, để coi Tao đánh số chuyến này mờ trúng, thì Tao cho Mày phân nửa !”
Nghe được cho Tiền, Chị Lộc tươi mặt lại ngay và tủm-tỉm cười .
Nhưng khi Chị Lộc nêu lên việc mấy đốm Mực trên giấy, tôi mới liếc nhìn tất cả các mảnh giấy của từng người trên đặt trên Bàn, và cả tờ giấy trong túi của mình .
Tôi bỗng khám-phá ra 1 điều lạ ! Phải nói là vô cùng lạ, không thể tin nổi! là:
Tuy Mực văng vung-vãi trên mọi trang giấy khi Thần viết chữ “Khẩu” =口nhưng lọt lòng trong chữ Khẩu, thì tờ nào cũng chỉ có duy-nhất 1 đốm Mực mà thôi !
Kể cả Anh Lộc, vì ngồi cạnh Thần Tài nên Anh đã ... chộp đến cả chục tờ ... cho chắc ăn, và khi anh mở ra, tôi thấy trên tờ nào của Anh cũng đều y vậy:
Chỉ có 1 đốm Mực lọt vào trong chữ “Khẩu” mà thôi!
Thấy vậy, tôi lặng người không nói gì, nhưng hình như Tóc gáy của mình bỗng dựng lên !
Tôi biết mình vừa được chứng-kiến tận mắt một Phép lạ, phải nói là “vô tiền khoáng hậu” (trước sau chưa từng có) Mà khoa-học không thể chứng-minh gì được ngoài việc ... bó tay ... chấm còm !
Giả tỷ chúng ta vẽ 1 Hình Vuông như chữ “Khẩu” trên tờ giấy, dùng bút lông chấm Mực nước, xong nhắm ngay vào giữa hình vuông đó rồi rảy Mực!
Thì cũng khó mà cho duy nhất 1 đốm Mực lọt vào Hình Vuông đó được !
Ấy là chúng ta bình-tĩnh, ngắm, nhắm đàng-hoàng mà còn không thể làm được, huống gì khi viết Số, thì “Ông Thần” cả người rung chuyển như bị giựt kinh-phong, mà viết thì nhanh như chớp, Tay Phải vừa viết xong thì tay Trái chụp lấy tờ giấy liệng ra, trong khi tay Phải đã đặt bút xuống viết trên tờ khác ....Cứ thế liên-tục ...
Làm sao mà lại chỉ cho phép lọt lòng chữ Khẩu mỗi một đốm Mực mà thôi ? Trên cả trăm tờ giấy đã viết ra ???
CHỈ CÓ LÀ PHÉP LẠ !
Mà nói cho đúng thì điều đã xảy ra này phải gọi là PHÉP THẦN THÔNG !
Nhìn kỹ:
Trong mỗi chữ Khẩu, chỉ lọt lòng 1 đốm Mực
và không tờ nào giống tờ nào
Thấy được vậy, tôi tính ra ngay là: Chữ Khẩu bằng 4, cộng 1 chấm vào thành 5, nên tôi tin chắc rằng ngày mai phải sổ xố 55 !
Chiều hôm sau, tôi lại nằm đong-đưa đọc sách trên cái Võng giăng ở hàng ba của nhà Anh Lộc, trước sân, cách khoảng chừng 3, 4 mét là các vuông đất Rẫy trồng Hẹ, mà người dân ở đây thường làm việc chung với nhau gọi là “dằn Công” (tôi hôm nay giúp Chị, ngày mai Chị giúp lại tôi !).
Như ngày hôm nay nhà Anh Lộc phải cắt Hẹ, và Bông Hẹ để sáng mai đem ra Chợ bán, thì ngoài người nhà của Anh Lộc ra cắt, cả xóm cùng kéo đến phụ cắt nữa, họ vừa cắt vừa phân ra Hẹ, và Bông Hẹ để riêng, nên tôi nằm trên Võng mà nhìn ra sân thấy bao nhiêu người lom-khom trên rẫy .
Mọi người vừa làm vừa trò chuyện râm-ran, nhưng ngay đến giờ xổ Số thì ai ai cũng nín bặt lắng nghe tiếng Radio mà Anh Lộc đã đặt sát cửa Sổ và mở oang-oang.
Hôm đó, khi đài xổ ra 2 số cuối là 55, thì mọi người đều đứng lên và có lẽ ai ai cũng đều chết lặng, vì tôi không hề nghe thấy tiếng reo mừng trúng số của bất cứ ai !
Anh Lộc thì đâp bàn 1 cái rầm và than:
-“Chùi ui, chít tui rồi, lại thua “tện” (đậm) nữa !”
Nói xong, Anh bước ra sân hỏi vọng đến mọi người đang cắt Hẹ:
-“Ù tỳ tèng tiệt số bó?” (Có Ai trúng số hông dzậy?”)
Mọi người đồng loạt trà lời:
-“Bó, bó, bò tèng ủ” (Không, không, chẳng có ai trúng cả)”
Anh Lộc thở dài lẩm-bẩm:
-“Dzậy mà hôm qua Ông Thần Tài nói là cho số dễ, ai ai cũng trúng ! À, Chú Toàn có trúng hông ?”
Tôi cười nhẹ đáp:
-“Tui có trúng chút đỉnh thôi Anh à, nhưng anh kêu dùm nhỏ Út tới đây để tui nhờ đi Chợ mua đồ dzìa cúng Thần Tài, chiều nay mình hỏi Ổng nữa nghe Anh !”
Nghe vậy, Anh Lộc reo lên:
-“Hay quá ta, Chú hên ghê, ngày nào cũng trúng số !” ...
Và rồi cô Út, em Anh Lộc lại xách giỏ đi Chợ mua lễ vật cho tôi cúng, y như kiểu... “thông-tin văn hóa” hôm qua, làm bà con cả xóm kéo đến đầy nhà đầy sân.
Mọi người lại cùng nhau đọc chú cầu Thần, khi Thần đã nhập xác, trong lúc Anh Lộc trách”
-“Ông nói cho số dễ dễ, sao mà số xổ ra 55 hỗng trúng đâu vào đâu với 2 chữ “Khẩu” mà thần đã viết !”
Thì tất cả mọi người cũng đều tranh nhau nói ... hầu như là “mắng vốn” Thần:
-“Thần cho số 44 mà xổ ra 55”
-“Hai chữ Khẩu thành 8 làm sao ra 55 ?”
-“Trên giấy hỗng có chỗ nào tính ra số 55 được !”
Ông Thần nghe vậy, chỉ gục gặc đầu, chờ cho mọi người lắng giọng xuống, lúc đó Thần mới phán:
-“Tụi bay đưa giấy mà Tao viết ra coi!”
Khi mọi người đưa giấy ra, nhất là Anh Lộc ngồi bên cạnh, nên Thần cầm lấy tờ giấy của Anh Lộc, Thần đưa lên cao và chỉ vào cái đốm Mực trong lòng chữ “Khẩu” và nói:
-“Bốn cộng với 1 là 5 rõ ràng ngay đây mà sao tụi bay không thấy hả ?”
Nghe vậy, ai ai cũng nhìn vào mảnh giấy trên tay của mình, và thấy rõ là trong lòng chữ Khẩu nào cũng đều có thêm 1 chấm Mực cả !
Mọi người xí-xa xí-xồ nhoi nhoi, thì Anh Lộc hỏi vặn lại Thần:
-“Nhưng mà hôm qua Thần nói là cho ai ai cũng trúng mà, sao bây giờ trong xóm này không 1 ai trúng cả ?”
Nghe vậy Thần cười lên ha hả rồi bỗng lấy Tay chỉ chỉ vào mặt tôi rồi nói:
-“Hỏi Thằng này nè !”
Nghe vậy, mọi người đều ngạc-nhiên hướng mắt nhìn về tôi, trong khi, y như có sự xắp-xếp trước giữa tôi và Ông Thần Tài, tôi đứng lên và nói:
-“Tất cả các bà con ở đây nghe nè: Ông Thần Tài nói đúng, bữa nay ai ai cũng trúng số hết đó ! Vì Tôi có mua dùm cho tất cả mọi người rồi...”
Chờ cho tiếng xầm xì lắng xuống, tôi nói tiếp:
-“Hôm qua, ra Chợ mua Số, tôi có mua làm nhiều vé, bây giờ tôi sẽ tặng cho tất cả mọi người ở xóm này, mỗi người 1 vé số trúng ít nhứt là 80 Ngàn !
Ngoài ra, Tôi sẽ hỏi Anh Lộc là trong xóm, nhà nào nghèo, thì tôi tặng cho vé trúng 160 ngàn ! Hoặc nhiều hơn ... tùy theo đó !”
Nói xong tôi móc túi ra những Vé tôi mua trúng, trao cho mọi người trước sự cám ơn rối rít, vì lúc đó 80 ngàn đồng cũng là kha khá ! Khi phát số đến 1 bàn tay nhỏ xíu đưa ra, tôi nhìn lại mới thấy đó là thằng nhóc “lên xác”, tôi giựt mình, hóa ra khi lo phát giấy số trúng cho mọi người, thì Ông Thần đã “thăng” mất hồi nào chẳng ai hay !
Tôi vội quay lại bàn Thờ, thắp 3 cây nhah và lễ lạy Ông.
Vì lúc đi mua số, tôi đã tính trước là thế nào tôi cũng trúng Số, nên tôi đã mua nhiều tấm số lẻ 1 đồng, vì tôi nghĩ là nếu trúng, sẽ tặng cho từng người từng tấm số đó.
Chuyện tôi âm-thầm dự-tính như vậy, mà Thần Tài đã biết !
Lại biết trước ngay từ khi ông chưa cho Số !
Vì trước khi viết ra 2 chữ Khẩu, ông đã nói:
-“Được rồi, ta sẽ cho Số dễ-dễ một chút nè ! Bảo-đảm ngày mai cả xóm ai ai cũng có Tiền”
Hôm nay ngồi viết lại chuyện năm xưa, mà tôi vẫn còn dâng lên bao niềm kính-phục !
ATOANMT
Tháng 2, 2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét