Thư gửi vợ tương lai
Ngày ... tháng ... năm...
... Em ah!
Lúc này anh đang cô đơn. Mấy hôm trước anh đã rời xa Hà Nội tìm đến biển - nơi
dừng chân để mọi nỗi buồn được cuốn trôi đi theo cánh sóng, theo những làn gió
mằn mặn. Một mình trước biển, anh chợt nhận ra rằng mình cô đơn giữa nơi xa lạ
đó... Và bất chợt anh nghĩ đến em người con gái tương lai sẽ là vợ của
anh.
...Vợ của anh, anh
đang tưởng tượng ra em trong một buổi sớm mai khi ngoài kia ngập tràn nắng ấm
ấp, chúng ta bất chợt gặp nhau. Có thể thời gian chỉ để đủ cho anh và em trao
cho nhau một nụ cười, một ánh mắt... nhưng có thể lúc đó chúng ta cùng tin rằng
chúng ta sinh ra là thuộc về nhau!
Ngày ... tháng ... năm…
Ngày ... tháng ... năm…
... Vợ yêu ah! Bây
giờ anh đang tưởng tượng đến thời điểm chúng ta biết nhau được 3 tháng - một
khoảng thời gian có lẽ là không dài phải không em, nhưng anh nghĩ đó là quãng
thời gian vừa đủ để một niềm tin và một tình cảm lớn dần! Thời điểm đó là lúc
để anh được đón em về sau những buổi tan sở... em ngoan ngoãn ngồi sau lưng
anh, ôm anh và ngả đầu vào vai anh, em thì thầm bên tai anh những câu nói quen
thuộc... cho mọi nỗi mệt mỏi được tan biến đi - để cho anh biết trái tim mình
ấm áp, là chỗ dựa cho em... Rồi chúng ta cùng nhau bước trên những con phố dài,
cùng ngắm những cơn mưa, môi hôn nồng ấm....
Ngày ... tháng ... năm…
Ngày ... tháng ... năm…
Lúc này là 1 năm
trôi qua tính từ thời điểm chúng ta quen nhau nhé! Một năm đủ cho những khúc
mắc, những suy nghĩ trái chiều, những nỗi niềm riêng, những ẩn khuất của mỗi
trái tim được san sẻ và đồng cảm! Anh và em đều hiểu và biết rằng chúng ta
thuộc về nhau trong cuộc sống này! Đám cưới diễn ra giữa sự chứng kiến của 2
bên gia đình và bạn bè... Em trong sáng và hiền dịu trong bộ váy cưới trắng
tinh giản dị. Anh bước bên em, nắm tay em thật chặt với nụ cười ấm áp hướng về
phía em!
Hạnh phúc chỉ đơn
giản là thế phải không em?!
Ngày ... tháng ... năm… (...một ngày như
thường lệ của thời điểm 1 năm sau đó!).... ... Vợ của anh ơi!
Anh muốn gọi em
như thế sau mỗi buổi đi làm về. Em chuẩn bị bữa tối cho chúng ta, anh chỉ đơn
giản là đến bên để được ôm em thật nhẹ từ phía sau, và khẽ hít hà mái tóc của
em. Sau mỗi bữa ăn, em gối đầu mình lên tay anh và kể cho anh nghe những gì
trải qua trong một ngày rồi em ngủ quên lúc nào không hay. Những lúc đó anh sẽ
được ngắm em, được hôn nhẹ lên trán, lên môi... và bế em vào phòng ngủ! Hạnh
phúc và ấm áp, đối với anh thế là đủ rồi em!
Ngày ... tháng ... năm…
Ngày ... tháng ... năm…
... Thời điểm này
là 10 năm trôi qua rồi vợ của anh!
Em cũng đang bận
bịu trong bếp, nhưng ánh mắt và nụ cười luôn sáng ngời trên khuôn mặt của em,
em hướng về phía phòng khách- nơi có 3 người nữa đang đợi em. Nơi có anh- lúc
này đã là bố của 2 đứa con ngoan... đang chơi và cười đùa sảng khoái! 3 bố con
thủ thà thủ thỉ nói chuyện với nhau, bé lớn thì kể cho anh những chuyện ở
trường, còn bé út thì bi bô ngọng líu ngọng lô bắt chiếc một bài hát nào đó vừa
coi được trên tivi!.... và những lúc đó anh biết anh thật hạnh phúc vì có em và
thầm cảm ơn em vì em đã cho anh những thiên thần bé nhỏ này!
...Anh biết rằng
lúc đó anh không mong ước gì hơn là một cuộc sống vừa đủ, cơm ăm ba bữa, quần
áo mặc cả ngày, có anh có em, có các con... cả tuần cống hiến say sưa với công
việc, cuối tuần nghỉ ngơi đi chơi... Liệu mong ước đó có quá xa vời không em?!
Ngày ... tháng ... năm…
Ngày ... tháng ... năm…
...và rồi 25 năm
trôi qua rồi vợ của anh ah!
Em vẫn vậy,vẫn đẹp
với vẻ đẹp nguyên vẹn trong trái tim anh! Anh và em vẫn bên nhau, thảnh thơi và
bình yên.... cùng nhau đi du lịch nhiều nơi, thư thái và hưởng thụ sau những
năm tháng làm việc vất vả! Anh và em vẫn luôn là chỗ dựa cho nhau và cho các
con, là nơi bình yên để có thể tìm về sau những ngày "giông bão". Lúc
này bé lớn và bé út cũng đã lớn, chúng ta đều đã định hướng và để các con tự
mình tìm ra con đường riêng để đi và bước vào cuộc sống. Anh biết rằng các con
sẽ có những lần vấp ngã, những tổn thương, những hạnh phúc, những niềm vui....
những lúc đó anh mong rằng các con sẽ tìm được nơi bình yên cho những trái tim
yêu ớt, đầy yêu thương của chúng!...
Ngày ... tháng ... năm…
Ngày ... tháng ... năm…
… Bấy giờ, 50 năm
đã trôi qua!
Có lẽ anh hơi tham lam phải không em?! Cả cuộc đời anh
mong mình không tham lam điều gì ngoài tuổi tác để được sống bên em! Tiền bạc,
công danh, sự nghiệp, vật chất... tất cả những thứ đó chỉ là phù phiếm phải
không em?!... Anh chỉ mong những thứ đó vừa đủ để chúng ta không phải lo toan
quá nhiều để có thời gian chăm sóc cho nhau và cho con. Em lúc đó là một bà cụ
đẹp lão, đang mỉm cười hiền từ bên con cháu...còn anh tất nhiên cũng là một ông
cụ, ngồi bên bà cụ... và ngắm nhìn vợ mình vui đùa hạnh phúc bên con cháu của
mình. Sáng sáng, cùng nhau dậy sớm tập thể dục và hít hà, nắm tay nhau trong
sân vườn nhà, đôi lúc cùng nhau ôn lại những kỷ niệm thời mới yêu nhau!
...
Vợ yêu ah!
Đây là lá thư anh tưởng tượng để viết cho em. Trong thư mọi thứ thất hoàn hảo
và đẹp đẽ phải không em?! Anh biết lắm chứ, rằng cuộc sống không thể được trọn
vẹn như ta mong muốn...nhưng anh biết rằng 1 lúc nào đó anh tìm ra em
trên dòng đời xôi động anh muốn mình sẽ thực hiện được 3/4 những
gì đã nói… Được như vậy là đủ rồi em ah?! Anh chỉ muốn mình sẽ mãi yêu nhau,
mãi bên nhau, cùng nhau bước trên những con phố dài, cùng ngắm những cơn mưa,
cùng vượt qua khó khăn vất vả, sẽ mãi yêu trọn đời, mãi không xa rời,....
Nguồn: Đà Thành Phố
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét