"EM 23"
Em 23 tuổi ra trường với hàng nghìn đơn xin việc trên tay và hàng chục mail xin việc bủa vây. Là lúc những cô gái đứng lên chứng tỏ mình. Là những tháng ngày làm việc vất vả mà chẳng nuôi đủ ba bữa cơm, là những lúc muốn vỡ òa trong nước mắt, là lúc muốn từ bỏ nhất của cuộc đời.
23 tuổi – với những ước mơ còn dang dỡ.
Trước tuổi 23 chúng ta có muôn ngàn những kế hoạch, việc rời ghế giảng đường và thực hiện những hoài bão. Một chuyến du lịch dài ngày, một mùa trung thu trọn hẹn hay những lần shopping thỏa thích… vv và vv. Và đã có bao nhiêu người thực hiện được những kết hoạch đề ra? Và làm thế nào để thực hiện những dự định đó? Chẳng phải ta phải làm việc rồi mới có tiền, có tiền thì làm gì cũng được, những kế hoạch đó càng kéo xa ta ra hơn.
23 tuổi – yêu và cưới.
Tuổi 23 ăn chưa no, nghĩ chưa tới ấy thế mà khi nhìn bạn bè trang lứa lần lượt lên xe hoa, thử hỏi có buồn không? Buồn chứ, sự thật ai cũng vậy. Có chút tủi thân và thèm muốn được như bạn bè. Trong khi bạn bè có gia đình, có mái ấm ổn định, có người yêu thương lo lắng trong khi ta vẫn lầm lũi một mình ngày đi làm tối về một mình trong căn gác tối um, lụp xụp cũ kĩ. Rồi ngồi khóc một mình.
23 tuổi – tôi và bạn đã và từng trải qua…
Thực ra thì, một cô gái 23 tuổi chẳng thể biết trước được tương lai, chẳng thể làm điều gì to tát, cái cô ấy muốn chỉ là... một chút thôi được sống và quyết định đời mình.
Khủng hoảng của tuổi trẻ, chính là cho ta dũng khí bước đi, dũng khí khi đứng trước những ngã rẽ của cuộc đời, tự mình đưa ra quyết định dù vẫn còn hoang mang lắm.
Nguồn: Cô Ấy Nói
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét