Có những người, vì quá tin rằng sẽ bên nhau, cuối cùng lại chia tay
Lần nữa gặp J đã là 5 năm sau.
J ngồi ở ghế đối diện trong quán cá phê, tay nâng sách tay bưng tách trà, chăm chú nhìn ra ngoài cửa sổ, dáng điệu lãnh đạm, nét mặt thong thả an nhàn. Tôi đến theo hẹn, nhìn thấy cậu ấy lại không khỏi bồi hồi xao xuyến.
Tôi nhếch miệng lên hỏi cậu ấy: “Sao tìm tớ gấp thế, có chuyện gì à?”.
“Không có việc gì, tháng sau tớ kết hôn, cậu đến làm phù rể nhé”.
Tôi rất ngạc nhiên: “Không phải chứ, cậu mới 22 tuổi mà? Cậu chấp hành luật hôn nhân nghiêm túc quá đấy”.
“Tớ và Tiểu Tiểu đều cảm thấy có thể kết hôn được rồi, yêu nhau 9 năm, có thể đi đến đoạn kết rồi”.
Tôi nhận lời làm phù rể cho cậu ấy.
Tôi nhận lời làm phù rể cho cậu ấy.
Tiễn J đi xong, một mình tôi ngồi thẫn thờ suy nghĩ một lúc rất lâu trong quán cà phê.
J và Tiểu Tiểu bắt đầu yêu nhau từ năm thứ nhất thời câp ba, hai năm cấp ba, ba năm cao đẳng, bốn năm đại học, tổng cộng là 9 năm.
J và Tiểu Tiểu bắt đầu yêu nhau từ năm thứ nhất thời câp ba, hai năm cấp ba, ba năm cao đẳng, bốn năm đại học, tổng cộng là 9 năm.
Thời gian 9 năm, bọn họ đã từ thiếu nam thiếu nữ trở thành nam thanh nữ tú. 9 năm, họ cãi cọ nhau, dường như mỗi lần đều chỉ vì những chuyện nhỏ nhặt như lông gà vỏ tỏi. Nhưng sau mỗi lần cãi cọ, tình cảm càng sâu đậm hơn.
Mối tình đầu của họ thuộc về nhau.
Cái nắm tay đầu tiên, cái ôm đầu tiên, cái hôn đầu tiên, đêm đầu tiên của họ đều thuộc về nhau.
Câu chuyện của họ giống như một câu chuyện cổ tích có từng chương từng chương, xâu chuỗi lại, vĩnh viễn đều là nam chính như thế, cay đắng ngọt bùi, cuối cùng tu thành chính quả.
Buổi tối hôm nay tôi gửi một tin nhắn cho cậu ấy.
Câu chuyện của họ giống như một câu chuyện cổ tích có từng chương từng chương, xâu chuỗi lại, vĩnh viễn đều là nam chính như thế, cay đắng ngọt bùi, cuối cùng tu thành chính quả.
Buổi tối hôm nay tôi gửi một tin nhắn cho cậu ấy.
Thỉnh giáo một cách ngu muội nhưng đầy chân thành: Làm sao các cậu có thể từng bước từng bước đi tới ngày hôm nay?
Đáp án của J làm tôi bất ngờ: Bọn họ không hề nghĩ đến việc đi tới ngày hôm nay, sẽ bước vào lâu đài hôn nhân.
J thấy tôi hồi lâu không nhắn lại, lại nói bổ sung:
Kỳ thực ban đầu chúng tớ ở bên nhau chỉ là vì cả hai cảm thấy đối phương thuận mắt, ở cái độ tuổi hoàn toàn không hiểu gì về tình yêu, nói yêu cũng là không đáng tin, nhưng chúng tôi ở bên nhau rất vui vẻ. Sau này, tâm trí càng lúc càng trưởng thành, thì sẽ gặp càng lúc càng nhiều cản trở, chúng tớ cũng cãi cọ, cũng tranh chấp, cũng có người thứ ba chen chân. Những lúc này thường là thời điểm dễ dàng đường ai nấy đi, nhưng tớ không cố chấp đến cùng.
Kỳ thực ban đầu chúng tớ ở bên nhau chỉ là vì cả hai cảm thấy đối phương thuận mắt, ở cái độ tuổi hoàn toàn không hiểu gì về tình yêu, nói yêu cũng là không đáng tin, nhưng chúng tôi ở bên nhau rất vui vẻ. Sau này, tâm trí càng lúc càng trưởng thành, thì sẽ gặp càng lúc càng nhiều cản trở, chúng tớ cũng cãi cọ, cũng tranh chấp, cũng có người thứ ba chen chân. Những lúc này thường là thời điểm dễ dàng đường ai nấy đi, nhưng tớ không cố chấp đến cùng.
Thế không có nghĩa là tớ không yêu cô ấy, mà là tớ không muốn chứng minh rằng mình yêu cô ấy. Chứng minh yêu một người là một quá trình rất phức tạp và không có khởi đầu cũng không có kết thúc, nếu như bạn chứng minh rồi, người khác càng có thể chứng minh hơn, như thế mãi thì chẳng phải là “chứng minh đi chứng minh lại đến lúc nào?”. Sẽ mang đến cho cô ấy cảm giác so sánh mà không hay không biết, bạn cho rằng điều này sẽ có lợi cho cả hai bên sao?
Bạn yêu cô ấy, chỉ cần liên quan đến bản thân bạn, đương nhiên cô ấy cũng sẽ cảm nhận được, bản thân của “tình yêu” thì không cần phải so sánh và phô trương.
Một mối tình, sự trưởng thành của hai người. Sau này chúng tớ càng ngày càng hiểu nhau, giải thích bằng lời quá nhiều cũng chỉ là vô ích, trong lòng hai bên hiểu là được rồi.
Tôi bỗng hiểu ra, giống như vén mây mờ nhìn thấy trời xanh.
Lại giống như càng lúc càng cảm thấy bản thân bắt đầu trở nên khoáng đạt hơn, không còn liều mạng để giành giật thứ gì đó nữa, chỉ dần dần sáng tỏ: Người cố chấp thì sẽ mất mát.
Tình yêu là thế, cuộc đời cũng là thế.
Khi tôi muốn là một nhà thơ, tôi sẽ đánh mất thơ, khi tôi muốn là một con người, tôi sẽ đánh mất bản thân. Khi bạn không muốn làm cái gì cả, tất cả đều lũ lượt kéo đến. Vận may chỉ là một bộ sản phẩm, chỉ khi bạn không mang theo bất cứ tư tâm tạp niệm nào, đơn thuần làm một việc, nó mới đến với bạn.
Triết học và tâm lý học thực sự có thể thay đổi một người, hoặc là từ từ cảm hóa, hoặc là bản thân từ từ giác ngộ. Ví như tôi đã trở thành một người của quá khứ, tôi trước mắt bạn hiện tại chẳng qua là mảnh vỡ ký ức của những ngày đã qua. Thứ quý giá nhất trong lòng tôi đã sớm cằn cỗi chết già, tôi chỉ là đi đứng nằm ngồi theo phương thức của quá khứ.
Triết học và tâm lý học thực sự có thể thay đổi một người, hoặc là từ từ cảm hóa, hoặc là bản thân từ từ giác ngộ. Ví như tôi đã trở thành một người của quá khứ, tôi trước mắt bạn hiện tại chẳng qua là mảnh vỡ ký ức của những ngày đã qua. Thứ quý giá nhất trong lòng tôi đã sớm cằn cỗi chết già, tôi chỉ là đi đứng nằm ngồi theo phương thức của quá khứ.
Ngài Trác Ma * nói: Có bao nhiêu người thích bạn, có thể sẽ có bấy nhiêu người ghét bạn. Không có ai ghét bạn, thì có thể có nghĩa là bạn không có ưu điểm gì. Một cá tính nổi trội, luôn dẫ đến việc những người khác sẽ yêu và ghét bạn một cách không rõ rệt. Ưu tú chắc chắn sẽ dẫn đến đố kỵ, rất ít người muốn bị người khác phê bình chỉ trích. Điều bạn phải làm là tiếp tục đi về phía trước, nếu bạn dừng lại định ra sức chứng minh bản thân với những người khác, thế thì bạn sẽ đánh mất phong cảnh vốn dĩ thuộc về chính bạn.
Viết đến đây, lại chợt nhớ đến một đoạn thoại trong phim “EX – files” là:
Có những người, bởi vì quá tin rằng sẽ ở bên nhau, cuối cùng lại chia tay.
Ban đầu xem không hiểu, bây giờ đã hiểu rồi.
Có những người, bởi vì quá tin rằng sẽ ở bên nhau, cuối cùng lại chia tay.
Ban đầu xem không hiểu, bây giờ đã hiểu rồi.
(Ngài Trác Ma hay là Trác Ma tiên sinh là một nhà giáo dục tự do, một tác giả, một cao thủ marketting weibo của Trung Quốc)
[Tác giả: Cư Kinh Vĩ
Dịch: Lục Bích
Nguồn: Internet]
Dịch: Lục Bích
Nguồn: Internet]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét